Cô đưa tay lên ôm lấy bà,bàn tay khẽ vỗ nhẹ nhàng từng nhịp sau lưng bà.Như vậy chẳng phải là chuyện quá tốt hay sao.Làm sao cô lại không biết bà đã trộm khóc sau lưng cô nhiều như thế nào.Niềm vui này đến quá bất ngờ đến cả cô cũng khó mà chấp nhận được sự thật này.Quế Tư Hạ dựa cằm trên bả vai của mẹ giọng nhỏ nhẹ cất lên.
-Chúng ta sẽ chuyển đến nhà của người đó sao.
-Ừm,ông ấy rất muốn gặp con,con....
Ngay cả lúc này mà mẹ vẫn quan tâm đến cảm nhận của cô.Nếu cô nói không muốn gặp thì chắc chắn mẹ cũng sẽ nguyện theo ý của cô.Nhưng cô không làm như thế,cuộc sống của bà đã quá vất vả.Một người phụ nữ đơn thân nuôi nấng cô,người chồng như chết đi sống lại quay trở về.Mẹ cô chắc hẳn đã rất hạnh phúc.
-Không ạ,con cũng muốn gặp ông ấy.
Thật sự người cha đấy không hề làm gì có lỗi với mẹ con cô cả.Sau khi quay lại ông còn đi tìm mẹ con cô khắp nơi kia mà.Người được mẹ cô đặt hết niềm tin thế này thì sao có thể là người xấu được kia chứ.
Mẹ Quế vui mừng khi nghe cô nói như vậy,cả hai mẹ con nằm trên chiếc giường nhỏ hẹp.Trò chuyện cùng nhau đến tận khuya mới chìm vào giấc ngủ.
-------------------
Sáng hôm sau mẹ Quế có việc bên biệt thự nên đã rời đi từ sớm.Hẳn là bà đến để nghỉ việc,một mình cô lại ngồi ngơ ngẩn trên xích đu.Nhìn lại khung cảnh quen thuộc đã gắn bó với mẹ con cô suốt bao nhiêu năm.Nói là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em-2/3325111/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.