Triệu Thừa Diên bị nàng làm cho phiền muộn, không biết làm sao để giải quyết.
Những ngày gần đây, chính gã cũng không ngủ ngon, đầu óc căng thẳng, chỉ có thể trấn an: “Nhạn nương đừng lo lắng, ta luôn ở bên nàng, không ai có thể cướp đi hài tử của chúng ta.”
Nhạn Lan trong lòng uất ức, nép mình vào lồng n.g.ự.c Triệu Thừa Diên, buồn bã thốt: "Tứ Lang lừa nô tỳ."
Triệu Thừa Diên nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng, ôn tồn hỏi: "Ta lừa nàng làm gì?"
Nhạn Lan không đáp lời, chỉ lặng lẽ để lệ rơi.
Giọt lệ ấm áp thấm lên mu bàn tay Triệu Thừa Diên, gã giật mình hốt hoảng, gấp gáp nói: "Sao nàng khóc?"
Nhạn Lan quay lưng lại, bướng bỉnh nói: "Không có."
Triệu Thừa Diên dịu dàng an ủi: "Đừng khóc nữa, khóc nhiều sẽ không tốt cho đứa nhỏ trong bụng."
Nhạn Lan hờn dỗi: "Tứ Lang chỉ để tâm đến đứa nhỏ, không màng đến nô tỳ. Chi bằng ta lập tức m.ổ b.ụ.n.g lấy nó ra, cho ngươi khỏi phải lo thêm."
Nàng nói càng lúc càng kích động, còn toan bước xuống giường cầm d.a.o tự sát.
Triệu Thừa Diên hoảng sợ, vội ôm chặt lấy nàng.
Nhạn Lan giãy giụa, vừa khóc vừa gào, khiến Triệu Thừa Diên sợ đến nỗi không dám dùng sức, chỉ biết khẩn thiết an ủi nàng.
May thay, nhờ có Tiểu Đào cùng Lưu bà tử đến giúp đỡ, sự việc mới không trở nên nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ga-dong-cung/3701611/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.