Bình Dương đáp: “Ta đã đến đây được một lúc rồi, nhưng thấy ngươi bận rộn nên không dám quấy rầy.”
Hai tỷ đệ hành lễ rồi Triệu Nguyệt làm một cử chỉ mời, cả hai cùng ngồi xuống.
Bình Dương vẫy tay gọi Trần ma ma, bà mang lên một chiếc hộp gỗ tinh xảo đặt trên bàn. Bình Dương nói: “Hôm nay ta mang đến cho Nhị Lang một thứ tốt, ngươi xem thử đi.”
Triệu Nguyệt tò mò, nhướng mày rồi đưa tay mở chiếc hộp. Bên trong là một bàn cờ gỗ đã cũ, có thể gấp gọn.
Vì đã qua nhiều năm, lớp sơn trên gỗ đã bong tróc, trông không còn hoàn mỹ.
Triệu Nguyệt cảm thấy hứng thú, đứng dậy cẩn thận lấy bàn cờ ra. Nó được thiết kế rất tinh xảo, có thể gấp lại nhưng cũng mở ra được. Khi mở bàn cờ, lớp bụi thời gian lâu năm phủ lên những vết khắc tinh tế hiện rõ trước mắt.
Trong hộp còn có một hộp nhỏ đựng quân cờ. Triệu Nguyệt phần nào đoán ra được chủ nhân của bàn cờ này.
Không ngoài dự đoán, khi mở hộp nhỏ ra, nhìn thấy quân cờ bằng đá với những vết rạn nhỏ, hắn nở một nụ cười. Hắn cầm lấy một quân cờ trắng, thấy rõ hoa văn độc đáo trên viên đá, dù đã trải qua 300 năm vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
“Đây là bàn cờ của ai? A tỷ lấy từ đâu đến?”
Bình Dương ngạc nhiên: “Nhị Lang quả thật biết nhìn đồ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ga-dong-cung/3701606/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.