Phương Lăng tiếp tục: "Chỉ cần nương tử cố gắng hết sức là được, còn lại thì tùy duyên mà thôi." 
Thôi Văn Hi hạ mắt, trầm ngâm nói: "Ta còn chưa thử sức mình mà đã rút lui, vậy sao được." 
Phương Lăng ngẩn ra: "Nương tử?" 
Thôi Văn Hi giữ tay nàng, khẽ hỏi: "Ngươi nói ta có nên bất chấp mà làm không?" Rồi tiếp lời, "Vĩnh Ninh chỉ cho ta con đường, việc này chỉ có thể do Đông Cung quyết định, nàng bảo ta đi tìm Thái tử nhờ giúp." 
Nghe vậy, Phương Lăng hoảng sợ: "Nương tử điên rồi sao? Việc liên quan đến chính sự, đó là việc của các quan lại. Người là phụ nhân, lại là Khánh Vương phi, làm sao có thể nhúng tay vào chuyện của Đông Cung?" 
Thôi Văn Hi thở dài: "Chính vì thấy không hợp lý, nên ta mới do dự." 
Phương Lăng sốt sắng: "Nương tử đừng hồ đồ, việc không thể quản thì đừng cố nhúng tay vào." Rồi ngập ngừng nói thêm, "Nô tỳ nhát gan, dù nương tử là Khánh Vương phi, vẫn chỉ là người phụ nữ trong hậu trạch. Đông Cung là nơi quyền lực cao ngất trời, sao có thể dễ dàng qua lại?" 
Thôi Văn Hi chống cằm, dường như đang trầm tư. 
Phương Lăng sợ nàng gây ra chuyện, vội vàng khuyên nhủ: "Nương tử nghe lời nô tỳ, việc này không thể can thiệp, hãy để người khác lo liệu." 
Thôi Văn Hi không cam lòng, "Nhưng ta chưa thử mà đã từ bỏ…" 
Phương Lăng khuyên nhủ: "Nếu nương tử đi cầu xin Mã Hoàng hậu thì còn có thể thử, nhưng Thái tử là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ga-dong-cung/3701605/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.