Đã vài ngày kể từ chuyến trở về của Thanh Phong, ngày nào nàng cũng may đồ cưới ở nhà. Tuyết Diên thấy nàng thường xuyên cúi đầu, lo lắng nàng sau này sẽ trở thành một cây cổ thụ cong queo, đành lôi nàng đi dạo một chút. Thanh Phong còn nhớ số tiền tranh chữ đã được chuyển vào chỗ của chủ tiệm Tôn vẫn chưa được thanh toán, vì vậy nàng đi ra ngoài với Tuyết Diên.
Đẩy cửa vào, nhìn thấy bên trong có một người đang tán gẫu với chủ tiệm Tôn, không phải Cảnh Kha thì là ai?
Thanh Phong quay đầu định đi, lại nhanh chóng bị mắt và chân của Cảnh Kha ngăn lại: "Chạy cái gì?" Hắn đã mấy ngày chưa gặp Thanh Phong, lúc ấy nghe nói nàng cùng Âu Dương Lan Thương đi du lịch, trong lòng Cảnh Kha hậm hực một thời gian. Hôm nay khó khăn lắm mới gặp được, nàng lại giống như nhìn thấy ôn thần nhanh chân muốn chạy,
"... Nhớ ra để quên đồ ở nhà, trở về lấy." Thanh Phong không muốn làm Cảnh Kha xấu hổ nên mới nghĩ ra cái cớ như vậy.
"Nói bậy." Cảnh Kha tức giận, nhưng khi thấy đôi mắt nàng trợn tròn như muốn phân cao thấp với mình, khẩu khí lại mềm lại: "Bổn vương không phải ôn thần, chẳng lẽ sau khi ngươi gả chồng liền không nói chuyện với bất kỳ nam tử nào nữa sao? Trước mọi người cũng không được sao? Phong tục của Đại Tề là như vậy sao?"
Hắn ta nói từng câu từng câu một, khiến Thanh Phong không biết nói với hắn như thế nào, chỉ đành cúi người thỉnh an hắn: "Vừa rồi tiểu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-du-thanh-phong-minh-nguyet/874218/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.