Thanh Phong rốt cuộc cũng nhìn thấy phong cảnh bốn mùa như lời Lan Thương nói. Càng đi về phía đỉnh núi càng cảm thấy lạnh, phải khoác thêm một cái áo choàng bên ngoài một cái áo choàng khác, lúc này mới miễn cưỡng chịu ổi. Lan Thương thấy nàng lạnh, nói xin lỗi với nàng, tìm thêm một cái áo choàng khác choàng lên người Thanh Phong, tam tiểu thư ngày thường thanh nhã lúc này biến thành một con gấu con.
Đi thêm vài bước, trên con đường mòn bắt đầu ẩn hiện sương trắng, ngọn cây cũng treo sương. Cảnh trí thay đổi hoàn toàn.
Đi vào trong rừng đột nhiên tuyết rơi, chung quanh trắng xóa một mảnh. Thanh Phong nhìn thấy tuyết, vui sướng vạn phần, vội chỉ vào tay nải trong tay xa phu, nói: "Hôm nay tuyết rơi, đun tuyết pha trà, hương thơm thấm người."
"Nàng thật là biết thưởng thức." Lan Thương bắt lấy tay nàng: "Đi đường cẩn thận, coi chừng té ngã." Tuyết Diên ở phía sau che miệng cười thành tiếng: "Mau lại xem cô gia của chúng ta thực sự lo lắng cho tiểu thư."
Lan Thương nghe vậy, theo bản năng liếc nhìn Thanh Phong, mắt ửng hồng, tay lại không buông. Hắn trong lòng ghi nhờ lời Mục lão tướng quân nói, hai người nhìn ngượng ngùng quá. Hai ngày qua hắn đã dốc hết sức lực để gần gũi với nàng hơn một chút, lời người từng trải nói đúng là có tác dụng.
Tới đỉnh núi lại là một thế giới khác. Hồ nước trong xanh, xung quanh là hàng cây thẳng tắp và tuyết trắng, người đi qua tán cây, giống như trong tranh vẽ.
Mọi người nổi lên hứng thú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-du-thanh-phong-minh-nguyet/874217/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.