Cuộc đời của mỗi người, có ai là không hi vọng mình sẽ có một cái kết thật trọn vẹn? Một trăm năm tồn tại, chẳng có ai là thoát ra khỏi được bàn tay tử thần. Nhưng mà, một trăm năm tồn tại, lẽ nào cũng chỉ là ngày ngày trôi qua một cách thật ảm đạm hay sao? Đương nhiên là không rồi! Một trăm năm, không hề ngắn, cũng chẳng hề dài, nhưng lại diễn ra vô số việc mà chẳng ai có thể nắm bắt được nó, bao gồm cả tình yêu. Trên thế gian này, phải đi đâu mới thực sự tìm kiếm được tình yêu? Một giây phút tương tư, cả đời liền không thể nào dứt khoát được. Nếu như chỉ là một hồi mơ mộng, một hồi quyến luyến, không chân thực như thế, làm sao có thể quên đi? Nỗi nhớ thương trong lòng không được lấp đầy, làm sao có thể yên lòng?
Một người hạnh phúc nhất trên đời, đó là người đang yêu và được yêu. Dùng cả trái tim để yêu thương, hắn chỉ hy vọng y cũng sẽ đáp lại tình cảm của hắn. Hắn yêu y, muốn cùng y chung bước mãi. Cho dù vạn vật chuyển dời, hắn vẫn nguyện cả một đời không thay đổi. Mãi mãi chung tình, cả đời gắn bó... Yêu, được yêu, đó chính là một điều tuyệt diệu biết nhường nào...