Dịch Cẩn Đình rời đi, Cố An Hi cũng đứng dậy, quần áo trên người có chút nhăng đi, cô dũi tay vuốt lại, phát hiện nút áo trên ngực bung ra từ khi nào… khe hở bên trong lộ ra, không biết khi này có bị hắn ta nhìn thấy hay không.
Bước ra khỏi phòng của Dịch Cẩn Đình cũng đã khuya, cũng là nên quay về Bạch Kim Thượng Uyển.
Vừa bước ra khỏi nhà đã nhìn thấy Dịch Cẩn Đình đang tựa vào xe hơi nghe điện thoại.
Dịch Cẩn Đình nghe thấy tiếng động, xoay người lại nhìn cô, lông mày cau lại, đôi mắt sắc bén liếc nhìn cô, sau đó quay đầu đi như chưa từng nhìn thấy.
“Được rồi, chuyện đó em không cần lo lắng, dù có kéo dài thời gian cũng không sao. Điều quan trọng bây giờ là chữa lành vết thương của em.”
Không cần suy nghĩ Cố An Hi cũng biết hiện tại anh đang nói chuyện điện thoại với ai. Cô chỉ nhẹ nở nụ cười, Mộ Tuyết dù sao cũng là người mà cô không thể nào sánh được.
Cô đứng ở cửa, nghe giọng nói ôn nhu của anh, mím chặt môi rồi bước tới.
Muốn đi ra tới cổng chính phải đi qua gara xe, cô cố gắng đi thật nhẹ, sợ ảnh hưởng đến anh ta đang nói chuyện, anh ta lại gây rắc rối cho cô nữa.
“Vết thương của em còn chưa khỏi, trở về làm gì? Hai ngày nữa anh sẽ qua với em, trước tiên em phải nghe lời bác sĩ, đừng chạy nhảy lung tung.”
Anh cầm điện thoại, quay đầu nhìn Cố An Hi lướt qua anh bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ca-anh-du-tan-nhan/3455604/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.