Cố An Hi trầm mặc một chút lại nói: “Con bao nhiêu tuổi lại đi hỏi vấn đề này, đi thôi, một chút cậu của con biết sẽ nổi giận.”
“Không thích sao?” - Lục Đình Phong ngồi im, cố chấp nói tiếp: “Mặc dù cậu của tôi tính tình không tốt lắm, nhưng cậu thường xuyên mua đồ chơi cho tôi nên kỳ thực cũng không tệ lắm. Mỹ nhân tỷ tỷ, nếu không thì tỷ thử thích cậu của tôi một chút đi, được không?”
Cố An Hi không nhịn được cười ra tiếng, tâm trạng không tốt cũng tan biến không ít: “Mỹ nhân tỷ tỷ, Đình Phong, tôi là thím của con.”
“Gọi thím thật chướng tai a… mỹ nhân tỷ tỷ, tỷ không định suy nghĩ một chút sao, tỷ sẽ thích cậu tôi chứ?” - Lục Đình Phong có chút thất vọng khi Cố An Hi không nói gì: “Tỷ tỷ cũng là đã gả cho cậu rồi.”
Cố An Hi thở dài, không biết nên khóc hay cười: “Đình Phong, cho dù tôi thích cậu của con, cậu của con cũng không thích tôi. Vì vậy chúng ta dừng chủ đề này lại được không?”
“Có phải vì Mộ Tuyết không?” - Gương mặt Đình Phong lộ ra sự chán ghét: “Nhưng tôi không thích cô ta, tôi thấy cậu tôi ở với tỷ tỷ tốt hơn.”
Cố An Hi không muốn nói thêm nữa, trực tiếp đứng dậy: “Đi thôi, chúng ta ra ngoài.”
Vừa nói xong, điện thoại của Dịch Cẩn Đình lại rung lên trên bàn.
“Là Mộ Tuyết.” - Lục Đình Phong nhìn người gọi liền không khỏi cau mày, trợn mắt lên: “Mỹ nhân tỷ tỷ, nhấc máy xem thử cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ca-anh-du-tan-nhan/3455603/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.