“Cô chỉ nắm giữ được đầu mối này, cô còn dám làm xằng bậy với y.” Tạ Diệc Đông mỉm cười, “Thật sự là ngu xuẩn.”
Đừng nói Cố Bạch Hằng, ngay cả đương sự là Tạ Duẫn Ninh cũng không hiểu Tạ Diệc Đông đang nói cái gì, đầu óc mơ hồ mà nhìn Tạ Diệc Đông.
“Cô có thể thử nói với Tạ phu nhân rằng cô tính toán không có lợi đối với con trai của bà xem, thăm dò phản ứng của bà ấy.” Tạ Diệc Đông cười, “Nếu như cô có thể gánh chịu được hậu quả.”
“Lời này có ý gì?” Cố Bạch Hằng giọng nói đều run rẩy.
“Tôi không có nghĩa vụ nói cho cô biết.” Tạ Diệc Đông thản nhiên nói. Đem chai rượu đỏ trong tay thuận tay mà ném một cái.
Cũng không biết Tạ Diệc Đông sao lại ném, rõ ràng thấy y ném rất tuỳ tiện, cũng không có dùng lực, nhưng cái chai thoạt nhìn không tệ đó chính là “choang” phát ra một tiếng cực lớn, tan nát.
Cố Bạch Hằng và Tạ Thượng đều bị doạ cho nhảy dựng.
Đặc biệt là Cố Bạch Hằng, phát ra tiếng sợ hãi thở gấp nho nhỏ, “Anh chớ làm loạn a!”
Tạ Diệc Đông cười một nụ cười mê người: “Làm sao biết được.” Đi trở về, đem Tạ Duẫn Ninh xốc lên, nắm tay đi về phía trước.
Lúc đi qua sát vai, nhỏ giọng ném ra một câu: “Nếu như thật sự tức giận, cũng là Tạ gia không cần cô, tôi cái gì cũng sẽ không làm, ha ha…”
Câu nói này so với lời nói lúc trước còn khiến có Cố Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-y-co-hanh/2102185/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.