Đi vào sân huấn luyện trong câu lạc bộ, Fiez nhìn quanh bốn phía, không nhìn thấy ai cả. Xem ra vị huấn luyện viên mới này vẫn chưa tới. Fiez ngồi xuống ghế, nhìn lên bầu trời xanh biếc.
.
Bỗng nhiên, đầu cậu bị gõ một cái, quay đầu lại, Fiez cảm thấy như không thể tin vào mắt mình, nụ cười ôn hòa đó, trên tay còn cầm thanh chocolate đậu...
"Toby! Sao anh lại tới đây...Bả vai của anh..."
"Ớ, sao tôi lại không thể tới?" Toby đi tới, ngồi xuống cạnh Fiez, "Hay là cậu cảm thấy tôi chưa đi thi lấy bằng chứng nhận tư cách huấn luyện viên, nên cậu không muốn được tôi chỉ dạy?"
"Toby...Toby! Anh là huấn luyện viên mới của tôi?" Fiez đứng phắt lên, nhìn trân trân vào người đang nở nụ cười ấm áp.
"Tôi cảnh cáo cậu, đừng nên kích động, càng không thể chụp lên bả vai tôi! Tôi mới phẫu thuật xong hai tuần thôi đó!" Đối phương nghiêm chỉnh nói.
"Toby...chẳng trách lão Kez lại an tâm giao tôi cho anh như vậy!"
"Ha ha, tôi hẳn là nên cám ơn vì ông ấy đã tin tưởng tôi đến thế! Thành thật mà nói, lúc nghe lão Kez xảy ra chuyện tôi rất lo cho cậu, vì thế đã gọi điện hỏi thăm tình huống hiện giờ của ông ấy, nhưng chỉ mới nói được vài câu, ông ấy liền nhờ tôi! Trong giới tennis còn có rất nhiều huấn luyện viên nổi tiếng, bọn họ cũng rất muốn đến huấn luyện cho cậu, nếu cậu đồng ý tôi cũng có thể giới thiệu huấn luyện viên Mance Rough của tôi cho cậu!"
"Ơ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-vong-khuynh-tam/2367276/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.