Cố tránh xa Kiều gia, Hồng Bảo Kỳ vì đi vòng nênkhông một lần quay lại gian nhà từng cùng mẫu thân lưu ngụ, ắt lúc này,sau hơn ba năm xa cách, gian nhà cũng đã đổ nát.
Hồng Bảo Kỳ tìmlại giòng suối, đến một tảng đá không hề có bất kỳ hình thù nào dị biệt. Tuy nhiên, vì đây là tảng đá Hồng Bảo Kỳ từng đưa mẫu thân đến ngồinghỉ thế nên nào khó nhận ra đối với Hồng Bảo Kỳ lúc này.
Quyếtthực hiện theo lời mẫu thân dặn, Hồng Bảo Kỳ dồn tụ chân kình vào hữuchưởng, thần sắc ngưng đọng và bất thần bật, vỗ một kinh hầu như tận lực bình sinh vào tảng đá.
"Ào ...".
Cùng lúc này, Hồng Bảo Kỳ chợt động tâm, do vừa mơ hồ phát hiện có tiếng động lạ.
Tuy nhiên, chưởng kình đã phát, vì chấn chạm thật mạnh vào tảng đá nên Hồng Bào Kỳ mất cơ hội để nghe ngóng thêm về tiếng động mơ hồ vừa phát hiện.
Chưởng lực quật vỡ tảng đá "Ầm!!".
Chợt có tràng cười vang lên:
- Quả nhiên là công phu Khổng Huyết Thủ Toái Bia. Và thay mặt Kiều gia,Trang mỗ được lệnh cung thỉnh Hồng Bảo Kỳ thiếu hiệp được vinh hạnh trởthành thượng khách từ lúc này. Ha ... Ha ...
Tràng cười không chỉ làm Hồng Bảo Kỳ giật mình mà còn thêm ngạc nhiên lẫn vui mừng. Và niềmvui như được tặng thêm khi Hồng Bảo Kỳ lần lượt nhìn thấy tuy có nhiềunhân vật xuất hiện nhưng trong đó, lạ thay, lại có cả Lạc Yến Chi:
- Yến Chi muội sao cũng có thể xuất hiện ở đây?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuyet-bo/2077633/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.