Nhưng Lạc Yến Chi không chết. Và đó là điều trước nhất, thoạt vừa tỉnh lại, vì nhận ra nên nàng ngỡ ngàng kêu:
- A ... ta chưa chết?! Quả vậy, ta vẫn đang sống, thật lạ kỳ!
Tiểu Hồng buông luôn một tiếng cười khẩy và lạnh lùng lên tiếng:
- Và càng lạ kỳ hơn nếu như không nhờ tại hạ, Nhị tiểu thư nhất định chỉ được sống trong mơ.
Giật mình, nàng vùng bật dậy:
- Là ngươi đấy sao? Nhưng này, ta nhớ rõ đã rơi xuống vực, vậy nhờ đâu ngươi cứu được ta và đây là chỗ nào?
Tiểu Hồng đi ngược trở vào, không chỉ tiến đến gần nàng mà còn cố tình đểnàng nhìn thấy một huyệt khẩu, là nơi từ nãy giờ Tiểu Hồng vẫn đứng:
- Xin bẩm báo tiểu thư. Chúng ta đích thực đang ẩn ở giữa miệng vực Tuyệt Mệnh. Chỉ cần bước đến đó và nhìn xuống, tiểu thư nhất định sẽ toạinguyện vì được thấy đáy vực. Còn thạch động này ư? Xin được cung hỉnghênh đón Lạc tiểu thư lần đầu đặt chân đến thạch xá, đích thị là nơiHồng Bảo Kỳ tại hạ từng lưu ngụ, trước khi có may mắn trở thành kẻ tìnhnghi vì đặt chân đến tướng phủ Lạc gia. Nhân đây cũng xin thứ lượng. Vìthạch xá vốn nghèo, thật khó mong đối đãi Lạc tiểu thư đúng lễ. Vạn lầnxin được lượng thứ.
Yến Chi bước đến huyệt khẩu và vừa thò đầu ra ngoài để nhìn, nàng lập tức thụt trở vào:
- Quả nhiên đây là một đáy vực. Nhưng để tin hơn ta vẫn đang ở Tuyệt Mệnh vực, ngươi mau nói đi, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuyet-bo/2077630/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.