Nhưng trái ngược với bọn quân binh, vị thiếu gia lại tỏ ra không hoan nghênh lắm sự xuất hiện của nữ lang:
- Sao muội vẫn chứng nào tật nấy, không chịu sửa đổi? Tương tự hãy nhìnlại bản thân muội lúc này xem, thật chẳng khác gì bọn a hoàn, trông muội đâu còn là tiểu thư, dù gì cũng là bậc trâm anh thế phiệt?
Nữ lang vẫn thản nhiên tiến lại gần:
- Đại ca cũng biết rõ chủ ý của muội rồi, vậy đừng nhăn nhó, cũng đừngphí lời mong muội thay đổi. Nhưng thôi, vì được tin đại ca đã chế ngựđược thích khách, muội cũng quan tâm đến sự an toàn của bổn phủ, há lẽđại ca thật sự không thích có muội xen vào?
Vị kiếm khách nọ chợt lên tiếng:
- Tính khí của tiểu thư luôn sôi nổi, lại đầy nhiệt huyết. Huống hồ ở bổn phủ lâu nay luôn xảy ra nhiều chuyện khó hiểu, bây giờ có cơ hội minhbạch, thật không dễ ngăn cấm tiểu thư cùng tham gia trường náo nhiệtnày.
Nữ lang mỉm cười:
- Bạch sư phụ quả là người am hiểu. Vậy phải chăng cũng đoán ra và tán đồng phương cách như tiểu nữ vừa mạo muội tỏ bày?
Thiếu gia trợn mắt cau mày:
- Vậy muội có biết suốt một năm qua mọi nguyên nhân gây ra cớ sự khiếnbổn phủ cũng tròn một năm quên ăn mất ngủ đều do tiểu tử này chăng? Đâuthể dễ dàng bỏ qua cho hắn, lại còn bảo đấy là một phương cách nào đóđược muội quả quyết thế nào sư phụ ngu ca cũng tán đồng?
Nữ lang vẫn mỉm cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuyet-bo/2077626/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.