Bọn hắn thật sự không muốn trải qua một lần kinh khủng giống như ngày ấy, tìm không được tông chủ thì tế ti sẽ như thế nào, trong lòng của các trưởng lão xem như đã chuẩn bị sẵn sàng. Đây cũng là lần đầu tiên các diệu sư chân thật cảm nhận được ý tứ mà ngày trước những vị trưởng lão Xích Diêm tộc đã thuật lại.
Bọn hắn không dám tưởng tượng nếu Viêm chủ thật sự xảy ra bất trắc thì sẽ dẫn đến thảm họa như thế nào, cũng may chỉ là thất lạc, Viêm chủ vẫn bình an vô sự.
Trên sa mạc hoang vắng, dưới bầu trời mênh mông bát ngát, ánh trăng sáng tỏ như ban ngày, những thi thể nằm trong vũng máu vẫn không hề ảnh hưởng đến hai người đang ôm nhau. Thất lạc rồi gặp lại cùng nụ hôn nồng nàn khiến người bên ngoài nhìn vào cũng cảm thấy xúc động.
Phong Trần Tuyệt hủy đi vệt máu ở bên môi rồi chậm rãi đứng dậy, nhìn chăm chú cảnh tượng ở trước mặt, ánh mắt u ám quỷ quyệt, đồng thời cũng ẩn chứa vài phần thất bại.
Mặc kệ mới vừa rồi hắn và Lăng Lạc Viêm nhìn thấy cái gì, so với những gì hắn chứng kiến thì Lăng Lạc Viêm ngay từ đầu có lẽ đã nhìn ra đó không phải là Long Phạm.
Ngay cả bộ dáng ngữ điệu độc nhất vô nhị của Long Phạm cũng hoàn toàn chuẩn xác, một màn được bố trí xem ra không hề có một chút sơ hở, nhưng Lăng Lạc Viêm vẫn không tin tưởng. Hắn không tin đó là Long Phạm bởi vì đã thập phần quen thuộc, quen thuộc đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuy-hua-phong-luu/1521226/quyen-4-chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.