Khó có thể phân biệt thiên địa bên trong sa mạc, bóng dáng mặc bạch y bào đứng giữa đám người có vẻ hết sức nổi bật, dưới ánh trăng sáng ngời như ban ngày, tầng tầng lớp lớp bạch y như có hào quang bao phủ.
Đối với người bên ngoài mà nói thì rất xa xôi không giống người phàm trần, nam nhân ở trước mặt hắn lúc nào cũng ôn nhu cũng ác liệt lại bá đạo đang khoanh tay mà đứng, ánh mắt trầm tĩnh xa xăm dường như không có gì bất thường.
Lăng Lạc Viêm nhíu mày, cước bộ thoáng ngừng lại.
Không có gì bất thường mới là điều bất thường, Long Phạm và hắn bị thất lạc mà lại có thể trầm tĩnh như vậy? Hắn đã sớm nhìn thấy bộ dáng điên cuồng của Long Phạm vì hắn mà mất đi bình tĩnh, vì hắn mà thất khống, hắn thích Long Phạm như vậy.
Nhíu mi, lại tiến thêm vài bước. Phong Trần Tuyệt ngay sau lưng hắn nhìn thấy bóng dáng ở nơi xa xa thì ánh mắt bỗng nhiên trở nên sắc bén, “Ngươi đang tìm hắn.”
Đầu vai bị nắm chặt, miệng vết thương đã được cầm máu lại tiếp tục chảy ra màu đỏ sậm, Lăng Lạc Viêm nhíu mi, khóe miệng nhếch lên, quay đầu lại rồi giễu cợt, “Ta đương nhiên là đi tìm hắn. Tế ti của ta còn có tộc nhân của ta đều ở nơi đó, ngươi có muốn đi cùng với ta hay không?”
Vết thương ở đầu vai không ngừng chảy máu ở trong tay của Phong Trần Tuyệt, lực đạo vẫn đang siết chặt, Lăng Lạc Viêm thản nhiên nhìn hắn, hắn chán ghét bị người quản chế, cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuy-hua-phong-luu/1521225/quyen-4-chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.