Thành chủ đối với Lăng Lạc Viêm thái độ cung kính, Xích Diêm tộc hiển nhiên vui vẻ nhìn thấy tông chủ của bọn hắn được tôn sùng, duy chỉ có Liệt Diễm tộc ở một bên không hề lên tiếng, muốn nói bọn hắn trong lòng không cảm thấy đố kị đó là điều không có khả năng. Hai tộc cùng nguồn gốc, nhưng một đường phía trước mọi người chỉ thấy danh tiếng của Xích Diêm tộc, còn Liệt Diễm tộc bọn hắn tựa hồ chỉ đi theo phụ họa
Sở dĩ vị trưởng lão kia ôm oán cũng chính là vì vậy.
Nhận lễ bái của thành chủ xong, Lăng Lạc Viêm để cho hắn đứng dậy, lúc này mới quay đầu lại, “Trưởng lão mới vừa nói bản tông chủ lãng phí thời gian? Nói như vậy ở trong mắt ngươi, trừ đi ma vật làm hại thế gian, cứu giúp bách tính trăm họ, tiêu diệt tai họa….tất cả đều là lãng phí thời gian? Có phải ta nên ngồi yên mà nhìn, phớt lờ để bọn hắn bị ma vật làm hại, bị kẻ cường đạo ức hiếp?”
Nhếch môi lên như cười như không, đôi mắt mang theo vài phần sắc bén, dưới mái tóc bạch kim được cột chỉnh tề, trên khuôn mặt tuấn mỹ cũng không nhìn thấy quá nhiều chất vấn nhưng lại lộ ra một loại cảm giác áp bách khó có thể lờ đi. Người nói ra lời này cũng không chỉ thuận miệng mà nói, ánh mắt hướng đến nơi này lướt qua, bên trong hiện lên hỏa liệt đỏ rực khiến người ta sợ hãi không dám đối diện.
Tên trưởng lão Liệt Diễm tộc kia không tự chủ được, vội tránh ánh mắt của Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuy-hua-phong-luu/1521120/quyen-2-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.