“Chẳng lẽ Lạc Viêm cho rằng đương thời không người nào có thể ngang hàng cùng ta?” Mỉm cười lắc đầu, nhẹ nhàng hôn bên môi của Lăng Lạc Viêm, cảm thấy nước trong dục dũng bắt đầu nguội lạnh, Long Phạm lấy một chiếc khăn ở bên cạnh, giúp Lăng Lạc Viêm lau khô thân thể rồi nói tiếp, “Với tất cả lực lượng của ta lúc này, có lẽ có thể diệt thế nhưng cũng có lẽ không. Việc này chưa từng thử qua, làm sao biết được? Vấn đề này của Lạc Viêm thật ra làm khó ta.”
Đôi mắt thanh lam trước mặt hạ xuống nhìn không rõ thần sắc gì trong đó, Lăng Lạc Viêm nhìn Long Phạm đứng dậy, “Ý ngươi nói trên đời này không chỉ có một mình ngươi có linh lực thâm hậu như thế?”
Bước ra khỏi dục dũng, lấy y phục để ở bên cạnh, Long Phạm thoáng gật đầu, “Trên đời linh giả rất nhiều, tất nhiên cũng có người như ta, tỉ như Lăng Vân người mà lần này chúng ta đến gặp, tính ra cũng có mấy trăm năm tu vi linh lực.”
Về phần người cũng có gần ngàn năm linh lực như hắn, còn tồn tại trên hậu thế hay đã chết đi, đối với điều này hắn chưa bao giờ để ý.
Nhắc đến Lăng Vân, Lăng Lạc Viêm dự trù thời gian, mấy ngày nay dọc đường đi vẫn chưa gấp rút, vốn dự tính khoảng một tháng mà lúc này đã quá một nửa. Nếu muốn đem Liệt Diễm tộc thu về trong tay, Lăng Vân này dù không muốn gặp cũng phải gặp, đồng thời đối với vị cựu tông chủ Xích Diêm tộc bởi vì yêu thương ma vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuy-hua-phong-luu/1521119/quyen-2-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.