Edit+Beta: Minh Miu
Chu Nguyên Dịch ngồi trên máy bay, cảm xúc phập phòng.
Tuyệt đối thật không ngờ, sự tình dĩ nhiên là như vậy.
Hận nữ nhân kia tâm ngoan thủ lạt, âm hiểm xảo trá, cũng hận chính mình.
Hận đến run sợ, hận đến đau lòng.
Nếu như năm đó cẩn thận một chút, lại chấp nhất một chút, lại kiên kì một chút, phải hay không tình huống sẽ hoàn toàn bất đồng?
Tại sao phải kiên trì tự tôn cùng kiêu ngạo chính mình như vậy, thế cho nên hoàn toàn hiểu lầm y, bỏ lỡ y?
Nghĩ đến cảnh ngộ y trải qua hai mươi lăm năm nay, Chu Nguyên Dịch không cách nào không tự trách không khổ sở, đồng thời nghĩ tới rất nhiều sự tình.
Nhớ tới lúc An Trình còn nhỏ, một cái đậu đỏ đinh, một đôi mắt lớn lên giống y, luôn nắm góc áo Chu Nguyên Dịch, khóc sướt mướt hỏi “Vì cái gì người khác đều có mẹ, con lại không?”
Mà khi đó Chu Nguyên Dịch hận hắn phụ lòng, luôn tức giận trả lời An Trình nói: “Bởi vì y không cần chúng ta nữa, con coi như y đã chết.”
Mà khi đó, y đã đánh mất ý thức.
Đợi không được người yêu đến cứu.
Sống không bằng chết.
Chính mình lúc đó gắng gượng mang theo con trai, đồng dạng y lại chịu đựng thống khổ.
Thống khổ càng lớn.
Thống khổ không thuộc về mình.
Thật đáng buồn, hoàn toàn không người biết.
Máy bay Chu Nguyên Dịch hạ cánh, lái xe sớm chờ ở bên ngoài, chỉ đợi Chu Nguyên Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tong-tai-sinh-banh-bao/2985633/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.