Cuộc sống bình đạm an tĩnh lại duy trì qua mấy ngày, trong lúc đó Hâm Nhiên cũng đôi khi đến nhà thăm hỏi, Chanh Âm thỉnh thoảng tán gẫu một chút với y, lâu lâu lại cùng nhau tản bộ trong Ẩn Hạng, khoảng thời gian này, An Thiếu Du một mực giữ vững bổn phận người hầu, đi theo phía sau, tuy rằng Chanh Âm năm lần bảy lượt nhấn mạnh không thích hắn làm người hầu, thế nhưng hắn vẫn cứ làm theo ý mình, giống như là muốn dùng phương thức này để tiến hành bồi thường.
Chanh Âm không làm gì được hắn, chỉ có thể tùy hắn đi theo, dù sao cũng không còn nhiều thời gian lắm, muốn đi theo thì cứ đi theo đi!
Mấy ngày này, An Thiếu Du chung quy cảm thấy được Chanh Âm có gì đó quái lạ, vô luận y buồn chán cỡ nào, hướng về thế giới bên ngoài nhiều như thế nào, y vẫn khăng khăng ở lại Ẩn Hạng không muốn đi ra ngoài, thậm chí những lúc nhàn rỗi cũng thà rằng ở trong nhà xếp vàng mã, điều này cùng với cá tính ham chơi hoạt bát trước đây của y không khớp nhau chút nào, còn có thân thể của y, tựa hồ càng ngày càng suy yếu, An Thiếu Du lo lắng cho y, không chỉ một lần muốn dẫn y ra ngoài xem đại phu, nhưng Chanh Âm không đồng ý, y nói không có chuyện gì đâu, sau này sẽ tốt thôi.
An Thiếu Du cố ý không để bản thân nghĩ theo chiều hướng xấu, dùng hết toàn lực mà chiếu cố Chanh Âm, nhưng lại qua mấy ngày nữa cũng vẫn như cũ không thấy khởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tieu-phong-tran-chi-nghiet-duyen-nghiet-duyen/732999/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.