“Ha… Thiếu Du ngươi… kỳ thực vẫn luôn rất thích ta có đúng không?”
“… Thích.”
Thích thật sự, không phải trò chơi, không phải phụ họa, đây là lời thật lòng.
“Ta biết ngay mà.” Chanh Âm cười vui vẻ.
Đây chính là câu nói mà y vẫn luôn muốn nghe được, câu nói đã theo đuổi cả một đời a!
Không nghĩ tới ngày hôm nay phải dùng phương thức này để chiếm được thỏa mãn, thực sự là nực cười!
“Vậy Thiếu Du… Nếu đã như vậy, ngươi bỏ thê tử của ngươi, thú ta làm nam thê có được hay không?”
“…!” An Thiếu Du nghe vậy ngây ngẩn cả người, động tác trên tay cũng ngừng lại.
Cảm nhận được sự chần chờ của hắn, nụ cười của Chanh Âm bỗng chốc phai nhạt đi vài phần, bởi vì sự ngập ngừng này làm cho y hiểu được, đây chỉ là một trò chơi vô nghĩa mà thôi.
Có điều Chanh Âm không hề từ bỏ, ngừng một hồi xong lại tiếp tục cười nói: “Thiếu Du, Thiếu Du, mau trả lời ta nha! Lấy ta có được hay không?”
An Thiếu Du ý thức được sự thất thố của mình, lập tức hoàn hồn nói: “A? Ồ… Được.”
“Thực sự a, thật tốt quá.” Đạt được câu trả lời vừa ý, Chanh Âm nở nụ cười, cười đến mức vui sướng, cũng cười đến mức đau khổ, bất tri bất giác, khóe mắt cuối cùng cũng tràn ra nước mắt.
“Chanh, Chanh Âm?”
Phát giác được nước mắt của y, An Thiếu Du giật mình, vội vàng muốn thay y lau đi, lại bị Chanh Âm ngăn lại.
“Hắc… Không có gì.” Chanh Âm chặn tay hắn, tự mình cuống quít lau đi, tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tieu-phong-tran-chi-nghiet-duyen-nghiet-duyen/732998/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.