“Ngươi mua mấy thứ của nữ nhân đeo làm gì?” Lâm Hoài hôm nay hưng phấn, nói nhiều hai câu liền thấy giọng bắt đầu có điểm không thoải mái, âm lượng chậm rãi hạ xuống.
“Mang về bán lại cho mấy cung nữ kia nha, đừng nhìn thấy đồ chơi này nhỏ, đem vào trong cung có thể bán với giá rất cao.” Thanh Phong nhỏ giọng nói, “Huống hồ cung nữ trong cung đeo nhiều trang sức cũng không bằng mấy vật nhỏ tinh xảo này a.”
Lâm Hoài cơ hồ có thể thấy trong mắt hắn lóe ra ánh sáng của tiền… Nguyên lai Thanh Phong không chỉ là một Bát Quái cuồng, mà còn là một tên tài quỷ, sau này tốt nhất không nên mượn tiền hắn không chừng hắn còn cho vay nặng lãi.
“Thiếu gia, bên kia có một cửa hàng An Quốc!” Thanh Phong dùng vẻ mặt tiểu cẩu mang thần sắc cầu xin thúc giục nhìn Lâm Hoài ý muốn đến chỗ cửa hàng kia để xem đồ.
Ta như thế này có được tính là chui đầu vào rọ không? Cam chịu suy nghĩ, Lâm Hoài hết cách đành bước theo.
Chữ tốt! Cực kì chính xác… Ách, lối chữ lệ? (*) Nghiêng đầu ngẫm lại, Lâm Hoài thật sự nhớ không ra thư pháp có cái chữ “Hà Phẩm Chất Các” kiểu 3 chữ gỗ mun chụm lại được tô màu vàng kim này.
(*) Chữ lệ 隶: Kiểu chữ thông dụng thời Hán.
Phía trên cánh cổng điêu khắc hoa văn cây nho hình dây leo uốn lượn, cả mấy quả nho cũng được miêu tả rất sinh động.
Mấy ngọn đèn Liên Hoa tỏa ánh sáng mờ ảo, ngọn lửa nghịch ngợm nhảy lên, liền đánh thức toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thuong-tham-hoan/585406/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.