“Đây là cái gì?” Lâm Hoài hồ nghi nhìn chằm chằm vào kì quả màu tím trước mặt, đây là vừa rồi Lâm Lam Đế lấy tới. Trái cây thông tử, gập ghềnh, cắt ra có rất nhiều mủ chảy ra.
“Tử quả, rất bổ thân mình.” Lâm Lam Đế không chịu buông tay cho hắn đi xuống, “Qua vài ngày là sinh nhật 6 tuổi của ngươi.”
“Ta còn tưởng ngươi không biết.” Ám phúng Lâm Hoài gặp giãy không ra, rõ ràng tuỳ tiện hướng vào trong ngực Lâm Lam Đế rút vào càng sâu.
“Ha ha...... Cho rằng ta sẽ không tổ chức tiệc mừng sắp đến 6 tuổi của ngươi giống như lần giúp ngươi sinh nhật 5 tuổi mà giận dỗi?”
Thừa nhận không vui chẳng khác nào giận dỗi, ý của y hắn là một tiểu thí hài!! Lâm Hoài không cam lòng, cũng không muốn lắc đầu, ý muốn trả thù dâng lên, há mồm cắn vào cô Lâm Lam Đế, nhất quyết có chết cũng không buông.
Lâm Lam Đế cũng không giận, một bàn tay linh hoạt tiến vào bên trong quần áo Lâm Hoài, ở nơi eo nhỏ mềm mại vỗ nhẹ khinh cong.
“Cáp...... Ngô ân......” Vô lực trốn tránh, nhưng như thế nào cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay Lâm Lam Đế. Đem đầu gác ở hõm vai Lâm Lam Đế, đôi môi anh đào thường thường ma xát làn da lửa nóng của Lâm Lam Đế.
Ngay khi Lâm Hoài sắp đứng không vững, Lâm Lam Đế dừng lại động tác, “Ngươi mới 6 tuổi.”
“...... A......” Thở phào khẩu khí, chờ trên mặt ửng hồng thối lui, Lâm Hoài đề bút viết: “Khi nào thì tứ quốc đàm phán hoà bình?”
“Còn sớm.” Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thuong-tham-hoan/585393/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.