Tiểu cônương cõng Liễu Triêu Hoa trên lưng bỗng dừng bước một chút, lại nhưbình thản hỏi rằng: “Tỷ tỷ của ngươi như vậy, ngươi không ghét nàngsao?”.
“Vì sao phải ghét? Nàng chẳng qua là còn nhỏ tuổi mà thôi”, thanh âm của Liễu TriêuHoa rất nhỏ nhẹ, Tước Nhiên phải bước chậm lại mới nghe được tiếng nàng.
Tước Nhiênnở một nụ cười, dường như không ngờ Liễu Triêu Hoa sẽ trả lời như vậy:“Ngươi rõ ràng nhỏ tuổi hơn nàng, sao lại cố tình giả dạng người lớn như vậy?”.
Trong lòngLiễu Triêu Hoa có chút rối loạn, không hé miệng nói thêm lời nào. Cũngmay Tước Nhiên cũng không hỏi nhiều, lặng lẽ cõng Liễu Triêu Hoa vềphòng của nàng.
Liễu TriêuHoa cảm thấy nghi ngờ: “Làm sao ngươi biết phòng ta ở chỗ nào?”. Phòngcủa nàng được xây trong hậu viện, một mình ở một đình lâu nho nhỏ, lạicó thêm tiểu hoa viên, bên trong Liễu Tân Chi đã hạ cấm chế, thế nhưngdường như không hề ảnh hưởng gì đến Tước Nhiên thì phải.
Tước Nhiêndừng bước, ngẩng đầu chậm rãi nói: “Vừa nãy là dựa vào trực giác, cóđiều đến đây lại như không thể tiến vào tiếp được”.
Liễu TriêuHoa cười, đưa tay chỉ cho Tước Nhiên phương hướng chính xác, hỏi: “Ngươi tên là gì? Tại sao lại theo phụ thân ta đến đây?”.
“Ta tên Tước Nhiên”, Tước Nhiên cõng Liễu Triêu Hoa chậm rãi hướng về phía trước,rất bình thản nói rằng: “Người nhà ta đều đã bị giết, cho nên ta theoChưởng môn đến đây”.
Liễu TriêuHoa có chút kinh hãi, lại nghe giọng nói bình tĩnh của Tước Nhiên, trong lòng dâng lên nỗi chua xót không thành lời. Phải có dũng khí đến đâu,tư chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/62285/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.