Thời giantrôi qua thật nhanh, từ lúc Liễu Triêu Hoa tỉnh tỉnh mê mê đến thế giớinày, ngồi ở vị trí khán giả xem kịch, trong nháy mắt mà sáu năm đã trôiqua. Từ sau lần đó, bùa chú trên đùi Liễu Triêu Hoa chưa từng tái phát.
Nhưng điềulàm cho Liễu Tân Chi và Căng Uyển đều cảm thấy chán nản là Liễu TriêuHoa bẩm sinh đã không thể đi lại. Ở tu tiên thế gia mà nói, hai chân bịtàn tật thì chẳng khác nào phế vật. Bất quá Liễu Tân Chi và Căng Uyểncũng thoáng được an ủi bởi Liễu Triêu Hoa tuy rằng không đi lại được,thậm chí hoàn toàn không có khả năng tự lo liệu, nhưng nàng vẫn tự chămlo rất tốt cho bản thân, từ nhỏ không khóc cũng không náo loạn, im lặngnhu thuận không giống như một hài tử bình thường, chỉ trừ phi có điều gì nàng thật sự không thể làm được, lúc đó nàng mới đưa ra yêu cầu với vợchồng Liễu Tân Chi – Căng Uyển.
So với Liễu Triêu Hoa, tỷ tỷ song sinh của nàng lại khác nàng một trời một vực. Lúc Liễu Triêu Dương hơn hai tuổi đã được các trưởng lão cùng Liễu Tân Chikhẳng định rằng nàng có thiên tư vượt trội, linh lực dư thừa khácthường, là thiên tài tu tiên trăm năm khó gặp. Đồng thời Liễu TriêuDương hoạt bát đáng yêu, nhiệt tình sôi nổi, chính là một con quỷ nhỏtinh quái, học gì cũng tiếp thu rất nhanh và nắm bắt tốt, khiến cho Liễu Tân Chi cảm thấy vô cùng vui mừng, thậm chí còn thường xuyên đích thândạy dỗ nàng, ít nhất, ngoài Liễu Triêu Hoa, hắn vẫn còn một nữ nhi cótriển vọng.
Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/62284/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.