Thời gian như bóng câu qua khe cửa(1),chẳng mấy chốc đã hai năm trôi qua, tình cảm giữa Liễu Triêu Hoa và lão hồ yêu ngày càng sâu đậm, chẳng qua là linh lực của lão hồ yêu càngngày càng suy kiệt chỉ có thể dựa vào linh đan diệu dược lấy từ chỗ Dịch Cư để chống đỡ.
(1) Thời gian như bóng câu qua cửa: từ “câu” trong thành ngữ này có nghĩa làngựa non (ngựa mới lớn, chạy rất nhanh),cho nên câu này nghĩa là thờigian trôi nhanh như bóng ngựa lướt qua rồi vụt mất ngoài cửa sổ.
Nhìn lão hồyêu càng ngày càng suy yếu, Liễu Triêu Hoa dần dần nảy sinh quyết tâmcứu lão. Nhất là khi nhìn thấy ba sợi xích sắt đâm xuyên qua ngực lãongày đêm hút lấy linh lực, Liễu Triêu Hoa trong lòng lại càng chua xót,nàng tỏ ra cực kỳ nghiêm túc hỏi: “Hồ gia gia, người có biện pháp nàothoát khỏi nơi này không?”
Lão hồ yêuhơi kinh ngạc, hai tai dựng thẳng lên, ngẩng đầu nhìn Liễu Triêu Hoa,trong đôi mắt màu vàng kim lấp lánh lộ ra vẻ sửng sốt, nhưng phần nhiềuvẫn là vẻ mừng rỡ cảm động.
“Ngươi nói thật sao?”
Liễu Triêu Hoa cười một tiếng: “Chẳng lẽ ta lại nói giỡn?”
Lão hồ yêunhìn Liễu Triêu Hoa một hồi lâu, đôi mắt nàng trong suốt bình thản nhìnlão không né tránh, sự chân thành nơi đáy mắt nàng càng khiến người khác không thể xem thường. Lão thở dài một hơi, vô cùng nghiêm túc nói:“Ngươi có biết rằng để cứu ta, nơi này cần có một con yêu quái khác cólinh lực cao cường tới thay thế không?”
Đến tận bâygiờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/2786701/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.