Liễu TriêuDương vọt tới trước mặt Liễu Triêu Hoa giơ tay lên nhưng chưa kịp đánhvào mặt nàng thì đã bị Tước Nhiên nắm chặt cổ tay lại. Liễu Triêu Dươngđỏ bừng hai mắt, nhìn thẳng vào đôi mắt lộ vẻ ngạc nhiên của Liễu TriêuHoa, cả giận nói: “Tại sao ngươi không nói gì! Ta trong mắt ngươi rốtcuộc là gì? Cha mẹ trong mắt ngươi lại là gì! Bộ dáng người như vậy rồi! Chẳng lẽ đối với người khác đều không liên quan ư?”
Trong lòngLiễu Triêu Hoa lạnh đi, nếu như không phải Liễu Triêu Dương nhắc nhở,nàng thật sự sẽ không nghĩ tới vấn đề này. Nàng quả thật xem bọn họ nhưcha mẹ tỷ muội của mình, chẳng qua phải thêm hai chữ “thuận tiện” ởtrước thì mới chính xác. Nàng luôn cho rằng địa vị của mình trong thếgiới này từ trước đến giờ cũng chỉ là khách qua đường mà thôi, đến tậnbây giờ nàng cũng không thật sự dung nhập vào cuộc sống ở đây, cho nênmới có thể không cần để ý, ngày ngày lạnh nhạt nhìn mọi thứ xung quanhthay đổi.
Từ nhỏ nàngđối với việc cha mẹ thiên vị Liễu Triêu Dương không cảm thấy ghen tị nên mới không phản đối. Nguyên nhân của chuyện này một phần là bởi vì linhhồn nàng là của một người trưởng thành, nhưng mà nguyên nhân lớn hơn làdo nàng không thật sự hòa nhập vào gia đình này, cho nên nàng mới cảmthấy sự nuông chiều quá đáng dành cho Liễu Triêu Dương là do nàng ấyđáng được hưởng còn nàng thì không cần.
Có phải đúng là như vậy không?
Liễu Triêu Hoa tự hỏi chính mình.
Thử nghĩ xem năm xưa chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/2786700/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.