Đôi tai lớnmềm mại trên đỉnh đầu lão hồ yêu hơi hơi rung động, đôi mắt vàng trongvắt chậm rãi mở ra, trong mắt lão khó nén vẻ mỏi mệt khiến cho LiễuTriêu Hoa trong lòng đau xót: “Hồ gia gia, người nhìn xem, ta đem mậtong Trúc Như tới rồi.”
Đôi mắtvàng của lão hơi tràn ra ý cười, một lọn râu trắng như tuyết mềm mại sờsờ đỉnh đầu Liễu Triêu Hoa, lão có chút vui mừng nói: “Cũng là ngươihiếu thuận.”
Liễu Triêu Hoa cố nở nụ cười, nàng biết mình miễn cưỡng cười như vậy nhất định rất khó coi.
“Hồ gia gia, người nhanh ăn đi. Ngày mai… Ta lại đi tìm cho người một ít.”
Lão hồ yêunhìn thoáng qua hai lọ sứ trong tay Liễu Triêu Hoa, tùy tiện cầm lấy một lọ, vừa mở nắp ra một hương thơm lập tức xông lên tràn đầy trong hangđộng. Lão hồ yêu sửng sốt nhìn về phía Liễu Triêu Hoa, hai mắt bắn rakim quang khiếp người: “Nha đầu, nói thật cho ta biết, ngươi lấy thứ này ở đâu?!”
Liễu TriêuHoa bị ánh mắt nghiêm túc của lão hồ yêu làm cho hoảng sợ, thanh âm ngắt quãng đem toàn bộ chuyện mình đến núi Thanh Nguyên rồi gặp Dịch Cư vàđược cho hai chiếc lọ này kể lại. Lão hồ yêu lắng nghe rất nghiêm túc,nghe đến đoạn Dịch Cư hơi trầm tư rồi đưa hai chiếc lọ này cho nàng thìlão hừ lạnh một tiếng, không chút do dự từ trong bình đổ ra mấy viên đan dược màu đen hơi ngửa đầu nuốt vào.
Liễu TriêuHoa ngồi ở một bên không dám động đậy, nhìn lão hồ yêu nhắm mắt lại, vẻmỏi mệt trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-trieu-hoa/2786687/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.