Chương trước
Chương sau
Dịch: Tiểu Băng

Phí Chính Đào suy nghĩ xuất thần, hơn nửa ngày mới quyết định mặc kệ tên sư phụ mới nhận kia, mình tự lo việc của mình, dù sao cũng đã sinh ra khí cảm, có thể tiến hành trăm ngày tu luyện Trúc Cơ.

Đương nhiên, trong đầu y vẫn còn cái câu kia: “Mặc kệ ngươi là sinh linh giới nào, đồ ở quanh Chân Thật giới hơn phân nửa đều là đồ kì quái, mà Mặc cung thích nhất là thu mua mấy thứ kì quái, cho nên, vi sư phát, không, ngươi sẽ phát tài!”

Ý là ta có thể dùng mấy thứ đồ bình thường ở đây để đổi được rất nhiều Nguyên Hoàng tệ? Phí Chính Đào sáng cả mắt, đây là trạng thái y chưa bao giờ có được những khi đi đọc sách giáo khoa.

Có Nguyên Hoàng tệ, đồ làm người ta thèm nhỏ dãi trong “Vạn Giới thương thành” chẳng phải sẽ mua về được hay sao?

Nào là Ôn Ngọc vạn năm, nào là súng lục, súng trường, con rối “Ám sát giả” gì đó của Mặc cung, rồi thì Phi Thiên đồng điểu, Thuần Dương Phá Tà đao, Thái Dương thần thạch, khuyên tai Thất Diệu, chiến hạm vũ trụ, pháo chiêm tinh thối, Hoàng Kim thánh y, Thần Cách [Thần Tủy châu] của “Cuồng dã nữ sĩ”, Transformers quản gia của tinh cầu Cybertron gì gì, chỉ cần có Nguyên Hoàng tệ, thì đều có thể mua được hết!

Mấy món trước còn đỡ, mấy món sau á, chỉ còn mua được một món thôi, là có thể hoàn toàn xưng thần với thế giới!

Ngay cả Thần Cách mà còn có bán, Vạn Giới thương thành này còn lợi hại hơn tiên giới trong thuyền thuyết nữa, “Nguyên Hoàng” này thực là mạnh tới mức không thể tưởng tượng được.

Hơn nữa đồ được bán trong thương thành không chỉ giới hạn trong thế giới tiên hiệp võ đạo, mà còn có đồ của thế giới ma huyễn khoa học viễn tưởng. Nếu chuyện này là thật, hai chữ ‘Vạn Giới’ trong Vạn Giới thương thành quả thực là danh xứng với thực, nhưng qua những nền văn minh khác nhau của bao nhiêu vũ trụ khác nhau, đồ kiểu này thường số lượng rất ít, thường chỉ có vài người có hàng bán mà thôi, Vạn Giới thương thành cũng giới hạn tư cách người được mua hay không?

Ví dụ như nhất định phải sở hữu một tấm Vạn Giới Thông Thức phù?

Phí Chính Đào hoàn toàn quên béng lời dặn của sư phụ đại thanh căn, xông vào ‘cái nơi đáng sợ’ Vạn Giới thương thành!

Hơn nửa ngày sau, y bắt đầu suy nghĩ tới chuyện mình bán được cái gì để đổi lấy Nguyên Hoàng tệ.

Mình không phải cái bọn họ gọi là người Chân Thật giới. Đồ đạc vật chất rõ ràng là có muốn bán cũng không đưa qua được, chỉ còn cách nghĩ tới dạng khác thôi. Anime? Tiểu thuyết? Trò chơi? Hoặc phần cứng nào đó trong “Tư liệu học tập”?

Không biết quy định của “Vạn Giới Thông Thức thiên địa” quy cụ thể là như thế nào, có khi upload xong giả thuyết sẽ được nhận một cái phong hào nào đó trong Vạn Giới Thông Thức phù. Nhưng mà anime và trò chơi đặc thù quá, hoàn toàn khác biệt với vật phẩm của Vạn Giới thương thành, rất dễ khiến người ta để ý tới. Xem ra chỉ có tiểu thuyết là tốt nhất, ngay cả họ còn có đăng “Nguyên Hoàng truyện” dài nhiều tập cơ mà! A, Phí Chính Đào linh quang chợt lóe, chợt nghĩ tới cái giáo trình giải phẫu cơ thể của bố mà hồi nãy đưa cho đại thanh căn sư phụ coi.

Đây là một dạng kiến thức hoàn toàn khác biệt, những kẻ thích nghiên cứu nhất định sẽ mua!

Nghĩ nghĩ một hồi, y cảm thấy toán học hẳn là dễ bán nhất. Bởi vì cấu tạo cơ thể của các chủng tộc khác nhau, hoá học vật lý không hẳn đã phù hợp với quy luật của Chân Thật giới, chỉ có toán học, đến từ logic, nên khả năng thông dụng là không nhỏ, hơn nữa Vạn Giới thương thành có không ít bí tịch công pháp và bút kí chú giải dùng phương pháp thuật số, mọi người đều gọi là “Số”, chắc là không khác nhau là mấy đâu.

Vì thế, Phí Chính Đào trở lại mạng net bình thường, tải giáo trình toán học từ lớp một tiểu học đến hết trình độ phổ thông, tách ra từng quyển đăng vào trong Vạn Giới thương thành, để giá từ một đến mấy trăm Nguyên Hoàng tệ, ở giữa hai mục “Cửu Dương kiếm pháp” và “Phong Lôi thần quyền”.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, chẳng có một ai hỏi thăm tới. Phí Chính Đào cũng cảm thấy mệt mỏi, ngáp một cái, quyết định đi ngủ, ngày mai còn phải lên lớp đi học.

Trong Chân Thật giới, cường giả Ngoại Cảnh, cao thủ mở khiếu, thứ dân bách tính đều còn có không ít người đang ở trên diễn đàn, đi dạo thương thành, chọn đồ chọn đạc. Chẳng ai sợ gặp phải hàng giả, bởi vì muốn vào Vạn Giới thương thành phải có khí tức và số thứ tự đã đăng kí. Trong này đã có hệ thống thiên phạt Bá Vương Tuyệt Đao, nếu bị phát hiện là hàng giả, người bán hàng giả nhất định sẽ bị Ngũ Lôi oanh đỉnh công kích, bị hủy Vạn Giới Thông Thức phù, còn bị Đại Chu Lục Phiến môn truy nã, thiệt hại sẽ được Ngọc Hư cung và Đại Chu triều đình liên kết bồi thường,

Lần trước có một kẻ tên là “Vũ trụ ngày trước” gì đó bị ấm đầu, dám bán hàng giả, đã bị lôi phạt đánh chết, thi thể đến hôm nay vẫn còn trôi lơ đãng trong tinh không lạnh giá, đương nhiên, kẻ bị hại cũng đã được bồi thường.

“Cửu Dương kiếm pháp, tu ra Thuần Dương kiếm khí, trước lúc đại thành không được phá thân, có thể bù lại khuyết điểm chiêu thức bị phụ thuộc vào Tinh Hỏa đại pháp...... Hừ, trước khi đại thành không được phá thân, quỷ mới thèm luyện......” Một võ giả mở khiếu cười khẩy, sau đó nhìn thấy mục bên dưới có hai món vật phẩm gọi là giáo trình toán học gì đó.

Giang Đông Vương thị, trong một động thiên nào đó, Vương đại công tử hưởng thụ thị nữ đấm lưng, vừa khẽ ho vừa xem diễn đàn, thỉnh thoảng lại đi đánh cuộc với người ta, lần nào cũng chiếm được toàn thắng, y đang đi tìm những tin tức hữu dụng nằm ẩn đằng sau những thông tin vô dụng.

Bỗng nhiên, y nhìn thấy một quyển gọi là “Sách toán lớp một tiểu học [tập một]”, chỉ bán một Nguyên Hoàng tệ.

“Toán học?” Vương Tư Viễn chống cằm, đăm chiêu nghĩ nghĩ, bấm vào mua.

Vương Tư Viễn mở sách, ban đầu tốc độ lật giở rất nhanh, sau đó chậm dần, Vương đại công tử hắc một tiếng, nhìn tây chỗ Côn Luân sơn, lẩm bẩm:

“Thú vị.”

Y ra tay, mua hết những quyển sách toán Phí Chính Đào đăng bán, bỏ ra tổng cộng bảy trăm Nguyên Hoàng tệ.

............

Đồng hồ báo thức lên, Phí Chính Đào khó nhọc ngồi dậy, dựa theo bí tịch, hít sâu mấy hơi không khí buổi sáng sớm, trở nên tỉnh táo, sau đó bắt đầu luyện quyền luyện cước, rồi đi ăn sáng. Trước khi cha mẹ thức dậy, y đã hoàn thành xong hết, cả người thần thanh khí sảng.

“Ưm, thật là dễ chịu......” Phí Chính Đào hết sức vui sướng, nhưng cả người đau nhức nhắc y nhớ đi học rất có khả năng sẽ lại gặp cơn ác mộng kia.

Phải nghĩ cách giải quyết chuyện này, bây giờ mình đã là tu sĩ luyện võ đạo rồi mà!

Y mở Vạn Giới Thông Thức phù, quyết định thỉnh giáo sư phụ đại thanh căn, bây giờ mình có thể xem là môn hạ Ngọc Hư rồi nhỉ.

Vừa mới tiến nhập “Vạn Giới Thông Thức thiên địa”, chợt có một tin nhắn bắn ra:

“Vật phẩm ngươi đăng bán đã gần hết, thu được bảy trăm Nguyên Hoàng tệ.”

Bán, bán hết rồi? Bảy trăm Nguyên Hoàng tệ? Phí Chính Đào vừa mừng vừa sợ!

Sách toán quả thực là bán được!

Không uổng công từ bé tới lớn mình luôn bị môn toán học ghét bỏ!

Bảy trăm Nguyên Hoàng tệ, bảy trăm, có thể mua được rất nhiều thứ...... Phí Chính Đào cười ngốc, mãi tới khi tiếng bố mẹ thức dậy vọng ra mới hồi thần, mở danh mục bạn bè vốn chỉ có một cái tên duy nhất, gởi một cái tin:

“Sư phụ, có đây không?”

Đại thanh căn đang bi thương muốn chết nhìn cành cây của mình trên mặt đất, cơn đau đớn tập kích vào tới tận Nguyên Thần: “Đồ đệ. Chuyện gì? Nói ngắn gọn, sư phụ đang bận.”

“Sư phụ, ta đi học luôn bị người ta ăn hiếp, ta phải làm gì?” Phí Chính Đào vội hỏi, nghĩ nghĩ bổ sung thêm, “Sư phụ, tối qua ta có bán đồ, lời tới mấy trăm Nguyên Hoàng tệ.”

“Cái gì?” Đại thanh căn trợn mắt, quên cả đau đớn, “Đồ đệ ngoan. Không uổng vi sư chỉ bảo ngươi một phen nha, ừ, ngươi mới nói cái gì nhỉ, hay bị người ta ăn hiếp hả?”

“Dạ, họ lúc nào cũng lấy ta ra trút giận, chỉ cần một lời không ưng là đánh ta.” Phí Chính Đào căm hận.

Đại thanh căn chậc lưỡi: “Ngươi luôn chịu cho chúng nó đánh mắng, không phản kháng lại có phải hay không?”

“Phản kháng sẽ bị đánh đau hơn.” Phí Chính Đào nao núng.

Đại thanh căn lắc đầu: “Đó là bởi vì ngươi phản kháng còn chưa đủ, chỉ cần ngươi biểu hiện ra ‘không sợ chết, dù có chết cũng sẽ kéo các ngươi theo’, quyết tâm kịch liệt với bọn chúng một trận, dù có đánh thua, thì nhất định cũng sẽ làm cho bọn chúng thấy run sợ trong lòng, sau này mỗi khi muốn ăn hiếp ngươi đều sẽ phải cân nhắc suy nghĩ. Ăn hiếp là phải kiếm mấy đứa dễ ăn hiếp, chứ ai mà thích dính vào phiền toái?”

“Tóm lại, nam nhân đánh nhau, nặng nhất chính là khí thế, cứng sợ ngang, ngang sợ không cần mạng. Những kẻ không cần mạng cơ bản chính là những kẻ điên.”

“Cho nên, mạnh tay đánh nhau với chúng một trận đi. Tốt nhất là đánh thua. Vì bọn nhóc độ tuổi của ngươi coi trọng nhất là mặt mũi, nếu bọn chúng đánh thua, thường sẽ đi tìm giúp đỡ, như vậy ngươi sẽ càng bị đánh nghiêm trọng thêm, chỉ có thắng thảm, làm cho bọn chúng vừa không bị mất mặt mà trong lòng vẫn còn thấy sợ hãi, thì mới có thể đoạn tuyệt được hậu hoạn.”

Phí Chính Đào nghe mà bội phục không thôi: “Sư phụ, ngài thực là hiểu biết rộng rãi.”

“Đương nhiên, nếu không làm sao ta bị Thiên Tôn khâm định......” Đại thanh căn nói tới đó ngưng bặt, nhưng nhớ ra chạm tới thứ không nên nói, “Ách, thực ra là coi người ta đăng bài trên diễn đàn thôi, là võ giả mà, ai mà lại chẳng từng đánh nhau!”

Mấy tên hay chém gió...... Phí Chính Đào đột nhiên cảm thấy có phần không đáng tin: “Sư phụ, ta có nên vào thương thành mua chút đồ phòng thân không?”

Á, lộn rồi, bảo vật đồ thật làm sao đưa tới đây được!?

“Không cần, không cần, ở đây vi sư có, cần gì phải tới thương thành!” Đại thanh căn nãy giờ nói nhiều như vậy chính là muốn nói những lời này, thấy Phí Chính Đào chủ động đề cập tới, trong lòng vui vẻ vô cùng, không đợi đồ đệ trả lời, liền lấy ngay hai món đồ, nhấn vào chức năng “Ngọc Hư chuyển phát nhanh”.

Phí Chính Đào còn đang định hỏi, thì thấy trước mặt có ánh sáng lóe lên, không khí lay lay. Tới khi trở lại bình thường, bên cạnh Vạn Giới Thông Thức phù đã có thêm hai vật, một cây gậy ngắn, một màu đen thui nhìn rất nặng nề, và một tấm phù to cỡ bàn tay, giấy vàng chữ đỏ.

Chuyển vật phẩm qua hư không hả?

Vậy có phải nếu ta đây mua Hoàng Kim thánh y, cũng có thể đưa đến?

Vạn Giới Thông Thức thiên địa thật sự là rất thần kì rất đáng sợ!

Phí Chính Đào miệng há hốc, ngây ra nghe đại thanh căn nói liên miên: “Người mang lợi khí, sát tâm tự khởi, vi sư không muốn nhìn thấy ngươi bị Lục Phiến môn truy nã, cho nên dùng cây gậy này đi. Gậy sắt này một là nặng, hai là có tác dụng nhân đôi đau đớn, cực thích hợp với tình hình của ngươi hiện giờ. Ta lấy được nó từ một tiểu hữu xui xẻo, rơi vào một cái nhóm trao đổi võ đạo nào đó, trải qua đau khổ mới trốn thoát, chỉ mang đi một cây gậy sắt này.”

“Nhóm trao đổi võ đạo gì?” Phí Chính Đào theo bản năng hỏi.

Đại thanh căn thở dài: “Vi sư đã từng nhắc tới rồi mà, vào trong đó là không còn giữ nổi đâu, nhưng cụ thể thế nào, vi sư cũng không biết, ta cũng muốn thử gia nhập xem sao, nhưng lại không tìm ra được số thứ tự chính xác của nhóm.”

Phí Chính Đào vuốt ve cây gậy ngắn, khó khăn lắm mới vẩy vẩy được nó, trong lòng vui lên, hỏi: “Sư phụ, tấm phù này có tác dụng gì?”

“Đây là phù chiếu nhập môn Nguyên Hoàng, ngươi dán vào ngực, có thể bảo vệ bản thân bị ăn đòn mà không đau trong thời gian một khắc.” Đại thanh căn hắc hắc cười, “Hai món đồ này một trăm Nguyên Hoàng tệ, vi sư luôn luôn phúc hậu thiện lương.”

Phí Chính Đào đang vui, không chút do dự chuyển cho đại thanh căn Nguyên Hoàng tệ, sau đó cất hai món đồ vào cặp, sẵn sàng đi “Kết thúc ân oán”.

Lúc này, đại thanh căn nói: “Đồ đệ ngoan, còn đồ gì không, cho sư phụ giám thưởng một chút.”

Phí Chính Đào nghĩ nghĩ, lấy đại một trò chơi kiếm hiệp, truyền cho đại thanh căn.

Mở cửa phòng đi ra, thấy mẹ đang bái lạy một bức tượng phật, Phí Chính Đào thấy buồn cười. Mấy cái tượng phật này chỉ là nặn khắc ra, làm gì có được thần kì như Vạn Giới Thông Thức phù?

Bái chúng nó không bằng đi bái Nguyên Hoàng!

Ừ ha, tối nay về lập một cái tượng Nguyên Hoàng, để dễ cúng bái, khẩn cầu phù hộ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.