Chương trước
Chương sau
Dịch: Tiểu Băng

“Theo quy định pháp luật liên quan, kết quả tìm kiếm không cho hiển hiện.”

Phí Chính Đào miệng há hốc, ngây người, cả đầu trống rỗng, không biết hôm nay là ngày nào.

Gõ tìm vậy mà cũng ra được?

Đây thực sự là thế giới võ đạo tiên hiệp sao?

Nguyên Hoàng thật đúng là “Đại nhân vật” trong truyền thuyết a!

Phí Chính Đào dựa vào kinh nghiệm hằng ngày lên mạng, cố gắng không nhìn hàng nhắc nhở này, ánh mắt chuyển qua trên tìm tòi kết quả, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là “Sáng tác được giới quán trà giang hồ hoan nghênh nhất, truyền thuyết về vị tiền bối dựa trên trí nhớ của cả triệu người -- [Nguyên Hoàng truyện]”.

Nguyên Hoàng truyện? Phí Chính Đào không chút do dự mở ngay đường dẫn kia ra, nhìn thấy đó là một bộ sách, bên dưới có viết khá nhiều tin tức hỗ trợ.

“Tác giả là ‘Hoán Hoa Hà Vân Nhạc’?” Phí Chính Đào lẩm bẩm, lướt qua, xem vào phần giới thiệu:

“Mới vào Thiếu Lâm, La Hán thiết quyền hiển thần uy, tạp dịch sa di bại võ tăng”, “Đêm khuya trộm kinh, Phá Giới đao đối Bàn Nhược chưởng”, “Đi xa Hãn Hải, đao giết loạn phỉ, Nguyên Hoàng lôi phách Phiên Thiên tê, một mình cứu sư đệ”, “Dương oai Nghiệp đô, đao chấn quần hùng”, “Giang Đông mê cục thâm, Nguyên Hoàng trí tuệ thông”, “Vì tình nghĩa thân hãm vào tử cục, miếu sơn thần phản sát tam ma”, “Vạn dặm đuổi giết, nửa năm chờ đợi, chém Lang vương đứt đầu”, “Tứ kiếp gia thân, mãn đường hoa túy, là đệ nhất nhân sau Thượng Cổ”......

“Như Lai thần chưởng từ thiên hàng, Tây Hoang chi sự toàn Nguyên Hoàng”, “Lang Gia hiển uy, bễ nghễ lam huyết”, “Ngoài Tàng Kiếm lâu, ‘Trong trăm vạn quân lấy đầu thượng tướng’”, “Dù có thần binh lại thì thế nào, Nguyên Hoàng một trận chiến kinh thiên hạ”, “Núi hoang cổ miếu, khô tọa mười năm, Nguyên Hoàng tóc mai bạc trắng, phải chăng có chuyện thương tâm?”

“Giá lâm Nam Hoang, chém đầu Cổ Thần, một lời có thể thành thiên hạ pháp”, “Vạn Giới Thông Thức hiển huyền bí, Nguyên Hoàng đã về Ngọc Hư cung”......

Phí Chính Đào lúc đầu vốn chỉ định xem qua, nhưng theo từng chương từng chương kể lại, y càng lúc xem càng kĩ, càng xem càng thấy phấn khích. Càng xem càng không muốn rời khỏi máy tính nữa, xem từ tối tới tận sáng, rửa mặt qua loa, tắt đèn đi, rồi tiếp tục xem cho tới chương được đăng cuối cùng, hiện ra hai chữ ‘còn tiếp’, mới thỏa mãn ngửa mặt tựa lưng vào ghế ngồi, có điểm phần ngơ ngác.

“Ban đầu chỉ là một tăng nhân tạp dịch, nhưng lại biết nắm lấy cơ duyên, từng bước đi lên, trở thành một đại nhân vật hiếm có trong cả chư thiên vạn giới, tuy chỉ đứng hạng năm trong Thiên bảng nhưng lại được rất nhiều giang hồ nhân sĩ cùng đề cử vào hạng nhất.” Phí Chính Đào nhắm mắt, lòng đầy cảm khái, mình không dám phản kháng, để mặc cho người ta ăn hiếp, có phải yếu đuối quá hay không?

Tốt nghiệp rồi, thoát được mấy tên côn đồ kia rồi sao nữa? Lên đại học có còn ai ăn hiếp nữa hay không? Nếu không biết cách thoát khỏi tình hình này, mãi mãi sẽ vẫn cứ bị rơi vào trong nó mãi......

Nhưng mà mình gầy gò yếu ớt như thế này, đấm bọn chúng chẳng khác gì gãi ngứa.....

Có nên vào Vạn Giới thương thành mua mấy bản bí tịch để luyện không?

Phí Chính Đào mở bừng mắt, kinh khủng nghĩ: “Ặc, không ngờ… mình lại coi cái thế giới võ đạo tiên hiệp kia là đồ thật?”

“Nhưng mà ‘Nguyên Hoàng truyện’ chân thật như vậy, các thông tin chi tiết và bầu không khí võ đạo tiên hiệp trong các đề mục đều hiện ra rất nhất trí với nhau!”

“Thử xem đi, dù sao cũng đâu có mất cái gì!”

Phí Chính Đào sắc mặt lúc sáng lúc tối, khi nghiến răng, lúc lại nao núng, cả nửa giờ sau mới hạ quyết tâm, quyết định thử tu luyện võ đạo!

“Đây là Vạn Giới Thông Thức phù, vật do Nguyên Hoàng luyện chế, không biết ai để lạc rơi xuống nơi này......” Phí Chính Đào cầm miếng kim loại màu bạc, ngắm nghía, “Nếu tất cả những chuyện này đều là thật, thì Nguyên Hoàng càng giống thần tiên hơn thần tiên trong tiểu thuyết và phim truyền hình. Không. Ngài ấy chính là thần tiên......”

Phí Chính Đào hạ quyết tâm, bắt đầu suy nghĩ làm sao để kiếm được Nguyên Hoàng tệ. Dựa vào kinh nghiệm mua hàng qua mạng, y thuần thục đăng kí một tài khoản ở thương thành, lấy được quà tặng đăng kí lần đầu là năm “Nguyên Hoàng tệ”, sau đó đi xem những nhiệm vụ được đăng ở trong thương thành.

“Ngoại Cảnh ngũ trọng thiên, chủ tu ‘Tinh Hỏa đại pháp’, kiêm tu Nguyên Đồng Đạo Thể, mạnh về phòng thủ, định thăm dò khu vực phía nam Đông Hải, tìm kiếm di tích, cầu cao thủ tuyệt đỉnh hợp tác, tứ trọng thiên trở xuống đừng vào làm phiền, ai tài khoản dưới bạch kim cũng đừng xớ rớ.”

“Nam Hoang Kỳ Lân phong, đang bao vây Lâm Nguyệt hoang thú, đồng đạo nào đang ở gần mau tới hỗ trợ, rất gấp!”

“Nhiệm vụ đặc biệt của Lục Phiến môn: bất cứ ai cung cấp được dấu vết của Tố Nữ đạo Hoan Hỉ nhất mạch và Hoan Hỉ miếu ở trong ‘Vạn Giới Thông Thức thiên địa’, bước đầu xác nhận là có sẽ được thưởng một trăm Nguyên Hoàng tệ, nếu tin tức có hiệu quả sẽ được thưởng nhiều hơn.”

“Lang Gia Nguyễn gia liên tục thu mua những thực đơn hiếm quý và nguyên liệu nấu ăn hiếm có.”

......

Phí Chính Đào nhìn mà khóe miệng run run, không có cái nhiệm vụ nào thích hợp cho y cả, chỉ có cái vụ thực đơn hiếm quý là có thể suy nghĩ một chút, nhưng những cái thực đơn mình có được đều chẳng có cái nào được gọi là hiếm quý.

Y nhìn năm Nguyên Hoàng tệ duy nhất mình có, tận lực đi xem hàng hóa trong thương thành, phát hiện có một loại công pháp Trúc Cơ rất rẻ, chỉ tốn có một Nguyên Hoàng tệ, Súc Khí mấy chục, mở khiếu mấy trăm tới một ngàn, nhưng cơ bản đều nói là chỉ để tham khảo, tăng thêm kiến thức.

“Vậy mua phần luyện Trúc Cơ trước?” Phí Chính Đào lẩm bẩm, bỗng nhiên, linh quang của y chợt lóe, thoát ra khỏi Vạn Giới thương thành, vào phần tìm kiếm, nhập vào bốn chữ ‘võ công miễn phí’.

Xoẹt một cái, kết quả hiện ra, thứ đầu tiên xuất hiện là bốn chữ “Nam Hoang dạy học”.

“Thực sự có miễn phí?” Phí Chính Đào trong lòng mừng như điên, click ngay vào.

Sau khi xem thoáng qua các đề mục, y nhảy thẳng vào mục “Bí tịch thu hoạch”, bên trong có phần đầu tiên, phần thứ hai, thứ ba và thứ tư của “Tinh Hỏa đại pháp”, đều có thể tải về được, bên dưới còn có những lời ghi chú giảng giải, bản dạy học bằng video vân vân, đầy đủ mọi thứ, nhất là không có cái câu đòi phải có Nguyên Hoàng tệ.

“Nam Hoang dạy học miễn phí, thực là điều may mắn cho loài người!” Phí Chính Đào lầm bầm.

Y tiến hành đăng kí, tải bài học về, phần một và phần hai đều rất thuận lợi, đến phần ba thì bắn ra một câu nhắc nhở: phải thực hiện ‘thí nghiệm tâm linh đại tự tại’ trước mới được load về.

Thí nghiệm tâm linh? Phí Chính Đào do dự, quyết định bỏ qua, định bụng sau này quan sát xem xét kĩ một chút rồi sẽ thử lại sau, dù sao phần một với phần hai cũng tạm thời đủ cho mình tu luyện rồi.

Y tải luôn bản ghi chú giảng giải và bản dạy bằng video về Vạn Giới Thông Thức phù của mình, sau đó tiện tay mở xem mấy bài dạy bằng video, thấy có người online biểu diễn quyền cước của Tinh Hỏa đại pháp, quả thật trông rất là uy vũ, dịch chuyển giữa một đống cột gỗ mà không bị do dự, khựng lại một chút nào, đến khi kết thúc, tất cả các cột gỗ đều bị gãy ngang.

“Lợi hại quá!” Phí Chính Đào vui vẻ, chuyển mắt xuống khúc hỗ trợ bên dưới, thấy có nhiều người đăng bài bàn tán thảo luận ở đó rồi:

“Chiêu Quyền Trấn Giang Hà thứ tám có vấn đề, phải súc lực lâu lắm. Không đủ mượt mà, dễ bị người thừa cơ công kích.”

“Hừ, tu vi của sư trưởng Minh Nguyệt phái là không đủ, mới luyện Tinh Hỏa đại pháp ra kết quả vớ vẩn như vậy, làm sao mà dạy được đệ tử? Tự nhiên làm hỏng hết tài hoa của con người ta, luận võ Trung Châu lần này nhất định sẽ rơi xuống hạng chót!”

“Nói đúng lắm, chuyển qua Võ Tướng Hồn Tông chúng ta dạy còn hay hơn!”

“Dạy giỏi chỉ có tới Nam Hoang thôi!”

“Nam Hoang Ngoại Cảnh mới bao nhiêu, ngươi có bản lĩnh tìm người một thầy một trò dạy cho ngươi đi!”

Sao ngộ quá ta...... Phí Chính Đào xoa xoa trán, quyết định mặc kệ mấy người kia, đi một giấc. Sau đó dành hai ngày cuối tuần luyện hai phần đầu của “Tinh Hỏa đại pháp”.

Thời gian thấm thoát, hai ngày sau, đến tối khuya, Phí Chính Đào lại mở Vạn Giới Thông Thức phù, đi vào thế giới huyền huyễn thần kì kia.

Y cau mày, vì giai đoạn trăm ngày trúc cơ đơn giản nhất y không hề có tí khí cảm nào, mà không phải là vì y chưa tĩnh tâm.

Y phải làm sao đây?

Y tìm xem rất nhiều bản video, xem rất nhiều bài viết, song kết quả ra được chỉ có một lý do là tâm chưa tĩnh, làm y vô cùng bất an, nghĩ mình đã bị đùa bỡn.

Chẳng lẽ bí tịch là giả?

Có cần phải tìm võ giả nào đó chỉ điểm hay không?

Y tìm tìm, một lúc lâu sau, nhìn thấy một kẻ có tên là “Đại thanh căn thành thật thiện lương” lên diễn đàn đăng bài thu đệ tử, nhập môn chỉ cần năm Nguyên Hoàng tệ, còn ghi chú rõ là sư đồ không thể ‘gặp mặt’ nhau, chỉ liên hệ qua văn tự và giọng nói mà thôi.

Phù hợp với mình nha! Phí Chính Đào kiềm chế vui sướng, theo số thứ tự Vạn Giới Thông Thức phù của “Đại thanh căn thành thực thiện lương”, kết người kia làm bạn.

Tích tích tích, tin tức bắn ra. “Đại thanh căn thành thực thiện lương” nói:

“Tiểu tử, thực sự rất có mắt nha. Mấy đứa kia thấy lão phu không chịu đăng hình mình, đều cho lão phu là lừa đảo!”

Ta cũng nghi đó. Ngươi đâu phải loại “nhập cư trái phép” giống như ta đâu...... Phí Chính Đào thầm nghĩ, nói: “Đại thanh căn sư phụ, đệ tử có thắc mắc trong tu luyện.”

“Vậy hả, Nguyên Hoàng tệ đâu?” Đại thanh căn hỏi.

Phí Chính Đào đưa năm Nguyên Hoàng tệ duy nhất cho đại thanh căn, đối phương mới thở ra một hơi dài hài lòng: “Ngươi nói đi.”

“Đệ tử lúc tới trăm ngày Trúc Cơ vẫn chưa có được khí cảm, không có được hiện tượng chân khí hoá sinh, nhưng dựa theo miêu tả, thì phương diện tâm tĩnh đã hoàn toàn đạt tới yêu cầu.” Phí Chính Đào nói kĩ.

“Đại thanh căn thành thực thiện lương” trầm mặc hồi lâu, hơn nửa ngày mới nói: “Ngươi có nội thị được không? Có phải cơ thể ngươi khác với người khác không?”

Nội thị? Phí Chính Đào đương nhiên là không, nhưng y láu cá, lén vào phòng làm việc, xem tài liệu giải phẫu cơ thể con người của bố, và hình chụp X-quang lần trước lúc đi khám bệnh của y, chụp vào Vạn Giới Thông Thức phù ghi, truyền qua cho đại thanh căn.

Đại thanh căn úy một cái, sau đó cười hắc hắc: “Ra vậy, ngươi sửa khẩu quyết Trúc Cơ ở chỗ này lại một chút......”

Phí Chính Đào theo lời dạy của Đại thanh căn thử Trúc Cơ lần nữa, lần này, sau khi tâm đã tĩnh, chân khí tự nhiên hoá sinh.

“Sư phụ, sư phụ, có khí cảm rồi!” Phí Chính Đào liền báo tin vui, không còn nghi ngờ gì về Đại thanh căn nữa, trong lòng chỉ còn sự sùng kính, “Ngài thật sự là lợi hại!”

Hẳn là cao thủ võ đạo thật sự!

“Ha ha ha, sư phụ ta đương nhiên lợi hại, ta là ‘Thanh Mộc Thiên Vương’ của Côn Luân sơn Ngọc Hư cung cơ mà, sống qua vạn cổ, đệ nhất cao thủ trong hàng ngũ thủ hạ của Nguyên Hoàng đó!” Đại thanh căn đắc ý cười ha hả.

Phí Chính Đào ngẩn người: “Nguyên Hoàng? Sư phụ ngài là thủ hạ đệ nhất cao thủ của Nguyên Hoàng? Ngọc Hư cung mà cũng có Thiên Vương?”

“Vì sao không thể có Thiên Vương? Ngày xưa Thiên Đình còn có tứ đại Thiên Vương đó!” Đại thanh căn dương dương đắc ý.

Nói tới đây, nó hạ nhỏ giọng: “Đồ nhi ngoan, vi sư biết ngươi không phải người giới này.”

Mía! Phí Chính Đào sợ tới mức hồn phi phách tán, kinh hãi ra nghe đại thanh căn tiếp tục nói: “Mặc kệ ngươi là sinh linh giới nào, hơn phân nửa đồ ở quanh gần Chân Thật giới đều là đồ kì quái, mà Mặc cung thích nhất là thu mua những thứ gì kì quái, cho nên, vi sư phát, à không, ngươi sẽ phát tài!”

“Sư phụ, ngài, ngài không hề để bụng ta không phải người của thế giới các ngươi sao?” Phí Chính Đào ngạc nhiên.

“Đương nhiên là không! Không phải mới tốt!” Đại thanh căn vui sướng vì bắt được một cái kho báu, lời lẽ thấm thía nói, “Vi sư dạy ngươi mấy câu này, nhất định không được đi vào Vạn Giới thương thành, nếu không ngươi nhất định sẽ bị quỷ thần mê hoặc, ngơ ngác đi mua một đống đồ mà chẳng có tác dụng gì, sẽ táng gia bại sản, vi sư đã có cái kinh nghiệm đó rồi, có lần còn chặt luôn cả tay mình, nhưng sau khi chặt xong, phát hiện thứ mình chặt ra bán được tiền, nên lại chui vào Vạn Giới thương thành, trời ơi, trong đó ghê gớm lắm, vi sư đã sống không biết bao nhiêu vạn năm, mà chưa từng thấy chỗ nào đáng sợ như chỗ đó......”

Đại thanh căn đung đưa cái cành mới mọc, giọng đầy cảm khái: “Còn nữa, nhất định không được tham gia lập nhóm lung tung, nhất là những cái nhóm trao đổi kinh nghiệm võ đạo đó, vi sư sợ ngươi không bảo toàn nổi đâu!”

Sư phụ sao ngươi hiểu rõ vậy...... Phí Chính Đào cười bồi: “Đệ tử ghi nhớ lời sư phụ dạy bảo, mong được sư phụ dạy bảo nhiều hơn.”

Đại thanh căn cười đắc ý: “Rất tốt, thái độ rất tốt. Vi sư là ‘Thanh Mộc Thiên Vương’, thủ hạ của Nguyên Hoàng, cao thủ hiếm có của Ngọc Hư cung, đó là tam giới cùng tôn, í, không nói nữa, vi sư phải giúp Nguyên Hoàng đi nhận chuyển phát nhanh đây......”

Tên kia nháy mắt đã biến mất, để lại Phí Chính Đào ngây ngốc xuất thần, đi nhận chuyển phát nhanh, đấy chả phải là việc của bảo vệ mới đi làm hay sao?

Ách, tứ đại Thiên Vương của thiên đình trong thần thoại không phải là bốn người canh cửa hay sao?

Sư phụ có chỗ không đáng tin nha......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.