Dịch giả: Tiểu Băng
Dưới tiểu lâu, một nam tử trung niên mặc bào dài, đầu đội khăn vén có vẻ nôn nóng và lo lắng đi qua đi lại, chốc chốc lại ngẩng đầu lên nhìn về phía cầu thang.
Y có cái mặt ngựa dài rất dễ nhận dạng, năm nhúm râu dê dài, tinh khí dồi dào, dáng vẻ trầm ổn, nhưng hiện thời rõ ràng có vẻ nao núng, không hề có khí thế của cao thủ.
Mặt y thoắt tươi lên, bước vội tới đón:
- Nhị thiếu gia...
Nói được một nửa, y chợt giật mình, ngữ khí chuyển thành cảm thán:
- Nhị thiếu gia, ngài thật sự đã trưởng thành...
Mạnh Kỳ mặc áo xanh, đeo trường đao, bước chân hài hòa với trời đất, tiêu sái thản nhiên, ngũ quan rõ ràng, tuấn mỹ dương cương, không còn dáng vẻ non nớt khi xưa.
Nam tử mặt ngựa này là người đầu tiên Mạnh Kỳ nhìn thấy khi mới xuyên không tới đây, đương nhiên ấn tượng sâu sắc, hắn chắp tay sau lưng, chậm rãi đi xuống, cười nhẹ:
- Đúng vậy, đã có thể tung hoành giang hồ, khoái ý ân cừu.
Nam tử mặt ngựa đỏ mặt, đó là câu nói ngày xưa y đã dùng để trấn an “nhị thiếu gia”, ai ngờ bây giờ đã biến thành hiện thực!
- Ta, ta...
Y ấp úng, không biết phải nói gì.
Mạnh Kỳ cũng không định vạch lại chuyện cũ, hắn chỉ đơn thuần nói vậy để chứng minh thân phận một chút mà thôi, để nam tử mặt ngựa không hoài nghi, cười khách khí:
- Không biết là ai phái người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135655/quyen-3-chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.