Dịch giả: Tiểu Băng
Cuồng Đao nhập kinh!
Bốn chữ này nhanh chóng gây nên ồn ào huyên náo khắp Thần Đô, đầu đường cuối ngõ đều nghe người ta bàn tán, bao nhiêu kẻ dỏng tai nghe ngóng xem Mạnh Kỳ ngủ ở đâu, nghỉ ở đâu, gióng trống khua chiêng vào Thần Đô để làm gì.
Với họ, Ngoại cảnh là quá xa xôi, Nhân Bảng mới thật sự là với tay đụng được, nên ai nấy đều hăng say bàn luận, nói không chừng ngày nào đó mình hoặc thằng con nhà mình nhập bảng thì sao?
Nên, hạng nhất, hạng nhì Nhân Bảng nhập kinh, đương nhiên làm cho người ta oanh động.
- Bất quá chỉ là hạng nhất Nhân Bảng, ngay cả nửa bước cũng còn chưa tới, cần gì vương gia ngài tự mình tới cửa bái phỏng, sai người tới gọi hắn cũng đủ làm hắn được yêu mà sợ rồi.
Trong An Thái Lâu, cảnh sắc thanh nhã, hòn giả sơn cây cối tự thành thiên địa, Phùng Chinh hơi hơi khinh thị:
- Hơn nữa theo lời Nghiêm Xung, hắn còn chưa tới được tiêu chuẩn của Hà Cửu, Vương Tư Viễn lúc trước.
Tấn vương Triệu Nghị chắp tay sau lưng, bước đi trong bóng râm, khẽ cười:
- Một người giết được Lang Vương, hạng đầu Nhân Bảng lại coi thường được sao, hôm nay chưa tới nửa bước, nhưng ba năm sau, năm năm sau thì sao? Mười năm sau thì sao? Làm việc phải mở mắt to ra, có những chuyện muốn vội vàng cũng không được, phải chuẩn bị sớm mới là thượng sách.
Phùng Chinh thấy chủ tử coi trọng Tô Mạnh như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/2135654/quyen-3-chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.