Cô cau mày tức giận, vô liêm sỉ, ngoại tình trước mà dám bảo cô có lỗi sao?
Cô hất tay đẩy hắn ra hét lên “Tần Minh Huyền!!! Tôi ghê tởm anh! Bản thân thì chơi gái mà gái đó còn là cô em trơ trẽn của tôi. Kỹ nam mà đòi lập bàn thờ sao? Bản thân chó má đê tiện mà còn dám trước mặt tôi giươngoai?!! Tôi muốn nôn từ lâu rồi!!!”
Hắn mặt biến sắc lắp bắp nói, “Em... biết... rồi sao?”
“Tần Minh Huyền muốn cưỡng đoạt tài sản tôi? Anh nằm mơ đi!”
Cô không nói cho hắn biết nếu cô chết cổ phần sẽ rơi vào tay Dạ Hàn, nếucô và mẹ gặp chuyện, kẻ hời nhất chính là cha cô nhưng đã có di chúc,hắn chỉ có thể nhìn mà không thể mò tới. Nếu mẹ và cô có chuyện gì thìcô thà đưa cho Dạ Hàn còn hơn, ít nhất anh ta tài năng, tập đoàn rơi vào tay anh ta sẽ phát triển còn hơn rơi vào đám rác rưởi để công sức nhàhọ Phượng gầy dựng nên sụp đổ.
Anh ta tức giận lồng lộng như thú dữ, siết chặt tay cô, “Buông tôi ra! Không tôi la lên!”
“Phượng Thiên Vũ tôi nhẫn nhịn cô lâu rồi, nếu hôm nay gạo nấu thành cháo tôi không tin không thể khiến cô phục tùng tôi!”
Cô định ra tay dù sao cô cũng đai đen các môn võ, há để hắn uy hiếp nhưngchưa kịp đánh hắn thì chợp nhoáng cô thấy Minh Huyền bị văng ra xa ômbên má đau đớn rên rỉ.
Đôi bàn tay cứng rắn kéo cô vào lòng, mặt cô đập vào lồng ngực anh nghe thấy trái tim anh đang đập, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-khuynh-thanh/80229/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.