“Ắc xì…” Khẽ khịt mũi, nàng kết oán với rất nhiều người không biết là ai đang nguyền rủa nàng?
“Vết thương ở chân đã lành chưa?”
“Dưỡng tốt nên kết vảy lâu rồi, hơi ngứa… Toàn thân đều rất tốt!”
Dù sao ăn no ngủ kỹ làm sao mà không tốt. Ngẫm nghĩ lại ăn nhờ ở đậu Vũ Hàn cung cũng được chăm sóc khá tốt. Thôi xem như trả tiền cho khách điếm.
--- ------ ---
“Tới giờ người vẫn không kiếm ra?! Lũ vô dụng!”
Từ khi Vũ hộ pháp phản bội Giáo chủ, khắp Ma giáo trở nên u ám, không khí nặng nề đầy chết chóc. Giáo chủ càng trở nên bạo lực đáng sợ hơn xưa, dường như ngày nào cũng có người bị giết chết.
Một thủ hạ run rẩy quỳ gối van xin, “Giáo chủ tha mạng!”.
Mộ Ngạo Thiên đội mặt nạ che đi đôi mắt đỏ ngầu đầy điên cuồng của mình
“Ầm!” Một chưởng tung ra đánh nát đầu thủ hạ kia khiến mọi người càng sợ hãi, không khí càng âm trầm, lạnh ngắt.
“Bắt Mộ Dung Bạch về đây cho ta!”
Đám người đó ngay lập tức truy bắt người
“Giáo chủ! Thủ hạ đã đem về đám nữ nhân cho người”
Hắn ta nở nụ cười âm tàn, “Máu bọn chúng giúp ích rất nhiều… Đem vào phòng luyện công”
Ma giáo chìm trong bóng tối u ám cùng những tiếng la hét sợ hãi.
Đột ngột thủ hạ chạy lên, “Bẩm báo! Danh môn chính phái đang công vây Ma giáo!”
“Ha ha! Bọn chúng tới đúng lúc lắm!”
*****
“Chúng ta đã tới gần căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-the-khuynh-thanh/2477765/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.