Chuyển ngữ: Mic
Tây vực lớn lớn nhỏ nhỏ tổng cộng ba mươi sáu nước, nhưng duy chỉ có các nước như Thư Mạt, Ô Tôn, Quy Tư, Yên Kì, Lâu Lan… là xung quanh có biên giới tiếp giáp dài nhất với Nhược Khương và Mặc thành, mặc dù cũng gần gũi, nhưng không mấy mật thiết.
Tức Mặc Vô Bạch muốn viếng thăm chính là mười nước xung quanh Mặc thành và Nhược Khương, số lượng mặc dù nhiều nhưng diện tích nhỏ lộ trình gần, không tốn bao nhiêu thời gian, lúc kết thúc vừa hay là cuối tháng mười.
Điểm đến cuối cùng là Y Nại quốc, quốc quân phái nhân mã một đường hộ tống hắn đến biên giới Dự quốc, cách Mặc thành chưa tới trăm dặm. Hắn không muốn rêu rao quá mức, bảo tùy tùng trước quay về báo tin, còn mình thì dẫn theo Đỗ Tuyền đi sau một bước.
Thời tiết vốn dĩ không tệ, nhưng qua hai ngày thì gió cát nổi lên dữ dội. Hắn dùng một tấm thảm che kín từ đầu tới chân, cưỡi lạc đà từ sa mạc tiến về phía ốc đảo. Xa xa cách một tầng cát vàng tựa rèm che đã có thể trông thấy bóng dáng Mặc thành, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Đỗ Tuyền quấn còn kín mít hơn hắn, chỉ lộ miệng, mỗi một câu nói đều gần như phun ra cả miệng cát: “Công tử….Phì! Người nói xem người cực khổ như vậy….phì! Đáng hay sao? Phì!”
Tức Mặc Vô Bạch biết hắn lắm mồm, cố ý không để ý hắn.
“Ể?” Đỗ Tuyền bỗng phát hiện gì đó, chỉ đằng trước nói: “Hình như có người đến đón chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thanh-xuan-long/3399064/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.