"Dạ Mộng Liên! Đừng ngăn cản ta nhận cháu ngoại!"_Dạ lão gia lớn tiếng. Nhìn Dạ Ân Du tỏ ý muốn bế.
"Tiểu Du ngoan, con gọi ông đi."_Ông lần nữa đề nghị cậu nhóc. Ước muốn của ông là sau này cả nhà con đàn cháu đống nhưng con trai ông lại mãi không chịu lấy vợ! Đột nhiên con gái cùng cháu trai trở về, hơn nữa tận 3 đứa cháu. Ông vẫn cảm thấy giận, sao không mang về hết? Không nuôi nổi cứ đem về đây, ông sẽ giúp cô nuôi.
"Ở đây không ai coi cháu là con hoang cả. Cháu là người nhà họ Dạ, cháu họ Dạ mà."_Dạ Thiên Quyết khuỵu gối xuống dỗ dành cậu nhóc.
"Nhưng dì ấy..."_Dạ Ân Du ngập ngừng không nói hết câu. Dạ Mộng Liên phút chốc liền bị cả nhà liếc xéo tỏ ý muốn cô ta mau chóng cút đi.
"Người ngoài, cháu đừng để ý."
"Nguyệt Tịch, con để cháu ở đây cho cha mẹ trông một chút, mau về đón hai đứa nữa sang đây đi."_Bà Dạ nhìn cô.
"Vâng ạ."
"Bà ngoại, cháu muốn cùng mẹ đi đón anh trai và em gái được không ạ?"_Cậu nhóc hí hửng.
"Để Thiên Quyết đưa con đi."_Ông Dạ xoa đầu cháu.
___________________________
"Mommy, mẹ về rồi ạ?"_Dạ Ân Trác đang lau bát, nghe mẹ về liền ngoái đầu lại nhìn. Dạ Ân Du hí hửng chạy lại kéo tay anh:
"Lão đại! Anh đừng lau bát nữa, ông bà ngoại muốn gặp chúng ta, mau đi thôi!"
"Thật không nhị ca? Chúng ta được đi chơi sao?"_Dạ Dĩnh vui vẻ.
Anh trai cô quả thật rất bất ngờ khi nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thai-tam-bao-anh-chong-truc-ma-dung-tim-toi/3081397/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.