"Sao? Cháu nghĩ gì về nó?"_Ông Dạ nhìn cậu bé.
"Mommy cháu từng thích người đàn ông này đến điên."_Dạ Ân Trác đáp.
Dạ Tùng chớp chớp mắt nhìn cháu trai, biểu cảm hoàn toàn khác xa những gì ông dự đoán.
Cứ nghĩ là thằng bé sẽ cuống cuồng lên mà hỏi han đủ thứ chứ.
"Tối nay nhà họ Tô sẽ đến đây ăn tối. Hôm nay cháu khuyên mommy ở lại 1 đêm đi."
"Vì sao cháu phải làm vậy?"
"Chẳng nhẽ cháu không muốn nhìn mặt cha ruột mình?"
"Được, cháu sẽ ở lại ạ."
Dạ Ân Trác không nói gì thêm, chậm rãi bước đi.
Trong phòng khách, bà Dạ đang ngắm nhìn hai đứa cháu cười cười nói nói với nhau, trong lòng vô cùng hạnh phúc. Tự dưng trong nhà lại có thêm mấy đứa nhóc này, đúng là vui nhà vui cửa!
"Đại ca! Anh nói chuyện xong rồi sao?"_Dạ Dĩnh đứng phắt dậy rồi nhanh chóng chạy tới kéo tay anh trai, cùng bước tới sofa.
"Cháu chào Dạ phu nhân. Hôm nay làm phiền người rồi."_Dạ Ân Trác ngồi xuống cạnh mẹ.
"Tiểu Trác phải không? Cháu gọi là bà ngoại đi, đừng gọi xa cách như vậy nhé?"
Cậu nhóc gật đầu, nhìn vào bà gọi:
"Bà ngoại."
"Nguyệt Tịch, hôm nay ở lại 1 đêm. Em đưa các bảo bối lên phòng em chơi đi."
"Ừm."
Dạ Nguyệt Tịch bế con gái lên lầu. Lầu hai là nơi tập trung nhiều người hầu và giúp việc nhất, vừa thấy cô, họ vội đứng lại cúi chào:
"Nhị tiểu thư, chào mừng trở về!"
"Được rồi, mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thai-tam-bao-anh-chong-truc-ma-dung-tim-toi/3081395/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.