Sáng hôm sau, cả Dạ gia đã nháo nhào lên vì lũ trẻ. Ông bà Dạ vô cùng vui vẻ chơi cùng cháu, ông bà mua cho cháu bao nhiêu là đồ chơi, đồ ăn vặt chỉ muốn dụ dỗ bọn trẻ ở đây.
"Tiểu Dĩnh đáng yêu của bà, ở đây vui lắm đấy, cái gì cũng có. Cháu ở đây với bà ngoại có chịu không nào? Bà ngoại già rồi, không ai muốn chơi cùng hết, tiểu Dĩnh ở lại chơi với bà nhé?" Bà Dạ lấy con gấu bông mới mua ra, tươi cười đưa cho cháu kèm theo những lời dụ dỗ.
"Hihi, cảm ơn bà ngoại, tiểu Dĩnh thích lắm. Nhưng mà mấy món đồ chơi này, tiểu Dĩnh có rất nhiều rồi, không thích nữa."_Cô cháu gái nào đó ôm lấy con gấu bông cười khì khì, ở Đức "bà ngoại nuôi" đã sớm mua cho cô nhóc một đống đồ chơi từ búp bê đến gấu bông không thiếu thứ gì.
Ông Dạ bên này không thua kém, ngồi kế bên hết lời dụ dỗ cháu trai lớn, tuy nhiên cậu nhóc không mảy may quan tâm, chỉ chăm chú vào quyển sách đang đọc. Chỉ có Dạ Ân Du là đã sớm bị cậu của mình dụ dỗ, nhưng khổ nỗi lại bị anh trai với em gái đe dọa phải về cho bằng được.
Dạ Nguyệt Tịch thức dậy, bây giờ đã là 9 giờ sáng. Bình thường, khi cô đang ngủ ngon lành sẽ bị bọn trẻ làm đủ trò nghịch ngợm chủ yếu là gọi mẹ dậy, nhưng hôm nay cô được ngủ một giấc đã đời, mà các con cũng không tới làm phiền.
"Nhị tiểu thư dậy rồi ạ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thai-tam-bao-anh-chong-truc-ma-dung-tim-toi/3081391/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.