Bạch Cẩn bị hai hạ nhân nửa lôi nửa kéo ném vào một căn phòng. Y mất thăng bằng ngã xuống đất, kéo theo một vết sướt dài trên lòng bàn tay. Chưa kịp định thần, giọng Trần ma ma đã oang oang.
"Thật là vô lễ, mau qua đây hầu rượu Nhị gia và Lâm công tử."
Bạch Cẩn ngẩng đầu. Trước mắt là hai người nam nhân cao lớn, mỗi người mang một ánh mắt khác nhau nhìn y.
Bạch Cẩn từng là thiếu gia của gia đình buôn tơ lụa nổi danh Giang Nam, loại vải nào mà chưa từng thấy qua. Y phục trên người hai nam nhân này rõ ràng là hàng cống phẩm, ngay cả cha y cũng chưa từng mặc, nhập về bao nhiêu là phải dâng vào hoàng cung hết bấy nhiêu.
Người bên phải khuôn mặt khá ôn hòa, là vẻ đẹp dịu dàng, nhưng ánh mắt lại rất vô lại, nụ cười cà lơ phất phơ, nhìn là biết người phong lưu đào hoa.
Bạch Cẩn nhìn đến người bên trái, không tự chủ được mà hơi run rẩy cụp mắt. Người này mặc dù chỉ ngồi uống rượu, nhưng khí tức vô cùng cường ngạnh, mắt phượng hẹp dài, chân mày đậm, toàn thân trên dưới như có như không mang một phong thái vô cùng cao quý.
Bạch Cẩn lúc trước có một đám bằng hữu con nhà quan, nhưng chưa từng gặp qua ai có phong thái như hắn cả, rõ ràng thân phận người này không hề tầm thường.
Trần ma ma thấy y cứ đứng bất động, bà ta hơi sốt ruột, bèn đẩy Bạch Cẩn lên trước, rót rượu vào ly rồi nhét vào tay y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tam-nhat-y/2534537/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.