"Là bệnh viêm phổi."
Niên Cẩm Huyên nhíu mày, sắc mặt không được tốt lắm.
"Vương Sùng, rốt cuộc là sao?"
Vương Sùng cùng Lâm Trình là hai bằng hữu hiếm hoi của Niên Cẩm Huyên từ khi hắn còn trong cung, ba người đã quen biết nhau lúc còn rất nhỏ. Nhà Vương Sùng hai đời đều làm việc trong thái y viện, tuổi còn trẻ nhưng tài nghệ cao, rất được hoàng đế trọng dụng.
Sau khi Niên Cẩm Huyên rời cung thì rất nhiều kẻ thù nhân cơ hội ám sát hắn. Dù hắn võ công cao nhưng chẳng thể lần nào cũng may mắn, mỗi một lần đều là Vương Sùng trị thương cho hắn. Sau đó Niên Cẩm Huyên mua hẳn một sơn trang gần Niên phủ cho Vương Sùng ở, dứt khoát biến hắn thành một nửa đại phu tại gia của mình.
"Người ở trong bị bệnh viêm phổi rồi, nhưng may mắn là được phát hiện lúc bệnh trong giai đoạn đầu, chú trọng điều dưỡng khoảng một hai năm sẽ khỏi."
Vương Sùng lúc nãy đang nằm trong chăn ấm mộng đẹp, đột nhiên bị Mục Phong quấy rầy, trông rất gấp gáp, mời hắn lập tức đến Niên phủ. Khi tới nơi, Vương Sùng trong thấy một nam tử khóe môi còn đọng máu, hơi thở yếu ớt nằm trên giường. Niên Cẩm Huyên ngồi ngay bên cạnh nắm chặt tay người nọ, nom lo lắng vô cùng.
Vương Sùng biết hắn gần hai mươi tám năm, chưa từng thấy hắn có biểu cảm nghiêm trọng như vậy bao giờ. Cho dù là năm hắn bị phế thái tử, chân mày còn chẳng hề động một cái.
"Có đoán được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tam-nhat-y/2534529/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.