"Không tệ!" Dạ Mị thử một miếng, mở miệng tán thưởng.
Nàng luôn rất kén ăn, dù không phải kẻ tham ăn tục uống, nhưng đồ ngon ăn cũng không ít, lại hiếm khi khen qua một món nào.
Nhưng một bàn đồ ăn này nàng cảm thấy cũng không đến nỗi, vốn cho rằng trình độ nấu ăn ở cổ đại, sẽ theo không kịp hiện đại, lại không nghĩ tới, nó còn siêu việt hơn hẳn một số loại mĩ thực ở hiện đại, khiến nàng cực kì hài lòng.
Ăn hơn nửa canh giờ, Dạ Mị cũng ăn xong, cũng không để ý rằng bữa cơm này chỉ có một mình nàng, càng không để ý xem những người khác đang làm gì.
Đúng lúc này, Lâm thành chủ vẻ mặt sốt ruột, mờ mịt, không biết tại sao mà đi vào phòng Dạ Mị.
Dạ Mị mặt lạnh nhìn về phía Lâm thành chủ, hắn giống như kiến bò trên chảo nóng, vẻ mặt sốt ruột nôn nóng. Mặt không hề đổi sắc, kiên nhẫn chờ người tới mở miệng.
Sau đó không lâu, cách đó không xa truyền đến một loạt tiếng ồn ào đổ vỡ, là tiếng đồ sứ bị ném vỡ vụn trên mặt đất.
Loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng Tư Đồ Tường chửi rủa: "Tiện nhân này, tiện nhân..."
Thanh âm này từ xa truyền đến, nhưng mọi người đều nghe rõ ràng, Lâm thành chủ thận trọng quay đầu nhìn về phía âm thanh truyền đến, lại cẩn thận nhìn thoáng qua Dạ Mị, trên mặt hiện ra vài phần xấu hổ.
Tiếp theo, lại là tiếng vật nặng bị đập vỡ truyền đến.
Lâm thành chủ cả người run rẩy, đi đến trước mặt Dạ Mị, run giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-tieu-hoang-do/230368/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.