Dứt lời, nàng quay đầu nhìn thoáng qua cái hố cách đó 5 mét.
Quan văn kia không dám tin vào mắt mình, cực kì lo lắng, sợ tới mức ánh mắt dại ra. Dạ Mị lạnh giọng an ủi nói: "Không phải sợ, ta đã rất dịu dàng, nàng ngã không chết."
Mọi người: "..." Rất dịu dàng?
Rất dịu dàng là ném người ta ra xa 5 mét, đập ra một cái hố, vậy thì không dịu dàng sẽ là bộ dáng gì?
Thật ra Dạ Mị cũng không nói dối, nàng thật sự đã đủ dịu dàng. Nàng mạnh tay thêm một chút thì không phải là đập ra một cái hố to, rất có thể là thi thể vỡ nát thành từng khối từng khối ở trước mặt mọi người.
Nàng nổi danh trong giới sát thủ là biến thái, có thói quen hành hạ đến chết. Bình thường chỉ những người có thâm thù đại hận với mục tiêu mới mời nàng ra tay.
Bắc Thần Tà Diễm nghe vậy, cũng liếc qua Tư Đồ Tường bị quăng ra xa, quay đầu nhìn viên quan đang bối rối không biết làm sao đứng trước cổng thành.
Thanh âm ưu nhã chậm rãi vang lên: "Người yêu của bản điện hạ đói rồi, Lâm thành chủ, ngươi không nghe thấy sao?"
"A? Người... Người yêu?" Quan văn được gọi là Lâm thành chủ ngơ ngác, mắt đảo qua đảo lại, nuốt nước miếng, "Dạ, thần lập tức đi phân phó!"
Được rồi, kì thật hai người rất xứng đôi. Đều dọa người!
Lâm thành chủ ứng phó xong, liền quay đầu phất tay với thủ hạ, ý bảo đối phương đi chuẩn bị.
Dạ Mị cũng mặc kệ hắn giới thiệu nàng ra sao, người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-tieu-hoang-do/230367/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.