Nàng dứt lời, mở cửa lớn.
Dùng tốc độ nhanh nhất bế năm đứa trẻ kia lên, đưa chúng ra khỏi phòng. Bốn người đàn ông kia còn chưa kịp thấy rõ động tác của nàng, đám trẻ đã biến mất khỏi tầm mắt họ.
"Phanh!" Một tiếng, Dạ Mị đóng cửa lại.
Nàng ngưng mắt nhìn về phía bốn người đàn ông kia, lạnh lùng nói: "Cảnh tượng tiếp theo có chút máu me, trẻ con không nên nhìn."
Bốn tên thấy thân thủ nàng lưu loát như vậy, trong lòng đã dần dần nổi lênvbất an.
Ánh mắt nhìn Dạ Mị cũng càng thêm cảnh giác.
Một người trong đó mở miệng: "Ta... Chúng ta... Ngươi có biết chúng ta là ai không?"
Dạ Mị nghe vậy, cười lạnh: "Đúng là do trưởng bối nhà các ngươi không giáo dục tốt nên mới nuôi ra một đám súc sinh như các ngươi. Nếu các ngươi muốn hại chết bọn chúng, cứ việc nói cho ta các ngươi là ai!"
"Ngươi..." Một người mở miệng.
Nàng không đợi gã nói xong, đã nhanh chóng động thủ.
Giơ tay chém xuống, máu tươi bắn ra, tiếng bốn người đàn ông kêu thảm thiết vang không dứt bên tai.
Nàng quay đầu lại, nâng tay kéo dây cột màn cách đó không xa, đi đến gần bọn họ...
Ba phút ngắn ngủi trôi qua.
Bốn tên đàn ông kia đã bị nàng chặt đứt cả tứ chi, nằm trong vũng máu lênh láng trên nền đất lạnh, miệng không ngừng kêu gào thảm thiết, nàng đã dùng dây thừng trói chặt bọn chúng với nhau, không thể động đậy.
Sắc mặt Dạ Mị lạnh băng, lạnh lùng nói: "Quên nói với các ngươi, đối với súc sinh, ta thích hành hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-tieu-hoang-do/1028360/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.