Mọi người: "..."
Đầu tiên, "trưng dụng" là từ thường do quan viên triều đình sử dụng. Trong tình huống cần thiết, người chấp hành tạm thời mượn đồ vật của dân chúng, đó mới có thể gọi là trưng dụng, nàng là một giới bình dân thì trưng dụng cái gì?
Tiếp theo, điện hạ thân thể ngàn vàng, là người được chọn cho vị trí trữ quân trong lòng bệ hạ, nàng lại dám bảo điện hạ đi bộ, trên đời còn có thiên lý hay không?
Thiếu niên mặc cẩm y suýt nhảy dựng.
Hiển nhiên hắn sống nhiều năm như vậy, đây cũng là lần đầu tiên trong đời gặp phải chuyện như này.
Dạ Mị căn bản không quan tâm bọn họ phản ứng thế nào, xốc màn xe, đặt đứa trẻ trên vai vào trong xe, sau đó ngồi lên vị trí của phu xe, kéo dây cương.
Mắt thấy nàng muốn đi, thiếu niên mặc cẩm y cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, ánh mắt hắn đảo qua, các hộ vệ hiểu ý nhanh chóng bao vây ve ngựa.
Thiếu niên mặc cẩm y chậm rãi tiến lên, sắc mặt không vui chắn trước đầu xe, ánh mắt lạnh lẽo quét về phía Dạ Mị: "Cô nương, ngươi có phải quá mức không coi ai ra gì?"
Dạ Mị nhìn về phía hắn, không có chút nào tức giận khi bị đối phương chặn đường, chỉ lạnh lùng nói: "Ngươi cũng có thể dựa vào thực lực để lọt vào mắt ta."
Nói xong, nàng cúi đầu nhìn thoáng qua chiết phiến cắm ở bên hông.
Cướp xe nhất định không dễ dàng, nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý động thủ.
Động tác này khiến ánh mắt mọi người hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-tieu-hoang-do/1028354/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.