“Nơi này là nơi nào?” Tuy rằng không phải lần đầu tiên đi vào Thánh môn, chỉ là cảnh tượng trước mắt cùng với Thánh môn mà trước đây ta ở khác nhau quá lớn.
Khi Bộ Phong Trần buông bàn tay che mắt ta xuống, cảnh tượng bày ra trước mắt không phải là miền Nam mà chúng ta lưu lại ít lâu, Bộ Phong Trần nói với ta rằng chúng ta đã quay về Thánh môn, cảnh sắc xung quanh đẹp đến kỳ lạ cũng không phải Thánh môn ta từng thấy.
Thác nước màu trắng giống như màn trời từ phía trên chảy xuôi xuống, ngẩng đầu nhìn lên ngọn nguồn, cúi đầu không thấy điểm cuối, đích thật là cúi đầu cũng không thấy điểm cuối, bởi vì thác nước kia ở phía đối diện, mà vách núi này…
“Là trôi nổi ở giữa không trung sao?” Chạy tới vách núi cúi đầu nhìn xuống cũng không thấy được đáy của nó, chỉ thấy một màu hắc ám vô tận, cũng không nhìn thấy dòng sông cuồn cuộn trôi qua, chỉ có thác nước chảy xuống khoảng không vỡ vụn thành vô số bọt bước trong suốt, một mảnh sương mù nửa trong suốt mờ mịt, đây rõ ràng là mây.
“Có nghĩ sẽ ngã xuống không?” Một đôi tay ôm từ phía sau, phần nhọn của chiếc cằm Bộ Phong Trần nhẹ nhàng đặt trên vai ta “Biết thác nước này từ nơi nào chảy xuống và chảy về hướng nào không?”
“Bộ Phong Trần, ta không thích giải câu đố.” Phóng tầm mắt nhìn lại, bốn bề núi đồi bí ẩn trong mây mù, trước mặt là thác nước thật lớn như một bức tranh thủy mặc, không biết phía sau thác nước này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616631/quyen-4-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.