Bộ Phong Trần, ngươi sẽ không chơi trò bỏ của chạy lấy người chứ?
Tưởng tượng đến việc giả nhân giả nghĩa có thể đi ra, lưng của ta đều lạnh buốt.
“Bộ Phong Trần! Ngụy thánh! Ngươi nên kiên trì tiếp tục ở lại!” Ngươi không phải nói đã xử lý tốt giả nhân giả nghĩa rồi sao? Nếu ngươi lập tức biến mất lúc này, Sầu Thiên Ca ta sẽ bị giả nhân giả nghĩa phân thây mất!
Gắt gao ôm Bộ Phong Trần, ta thấp giọng nói bên tai nam nhân: “Này — địa ngục hắc long cùng tứ ma ngươi đều có thể thoải mái đánh bại, Bộ Phong Trần, ngươi không nên thua chính bản thân mình chứ!”
Mau tỉnh lại cho ta!
“Thu đại ca, Bộ tiên sinh bị sao vậy?” Triệu Thiệu ở cách đó không xa nhìn thấy có chút lo lắng hỏi, lại do dự không dám tiến lại gần đây.
“Không phải bị thương rồi chứ?” Tam Khâu đạo nhân lo lắng, nói xong liền đi đến chỗ chúng ta.
Lúc này, Bộ Phong Trần đột nhiên lập tức buông ta ra bay đến sân khấu của quảng trường ở giữa, nam nhân gắt gao nhắm mắt cúi đầu, hai tay gắt gao nắm thành quyền, mọi người ở đây tuy đều thấy được nhưng cũng không có người dám tiến lên hỏi, dù sao thực lực của Bộ Phong Trần thể hiện ra bên ngoài đã vượt quá khả năng của người phàm.
Bộ Phong Trần, cũng không phải một người!
“Bộ Phong Trần…” Ta lo lắng hướng về phía nam nhân hô to một tiếng.
Trong nháy mắt, Bộ Phong Trần đột nhiên xoay đầu, ánh mắt lạnh như băng sắp đâm thủng ngực ta, ta nhịn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616629/quyen-4-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.