Gương mặt tái nhợt, khí chất âm lãnh, quần áo đen sậm, trường kiếm trong tay giống như lưỡi dao từ địa ngục đến đòi mạng, một đao gặt lấy sinh mệnh, lưu lại một giọt máu tươi, từng cấm quân lần lượt ngã xuống.
“Giết —-” một tiếng rống lớn, cấm quân xoay người giao chiến với bọn Đông Hán, nhất thời máu tươi cùng lưỡi đao bay tán loạn, mặt đá đều nhiễm đỏ.
Thiếu chút nữa đã quên, lúc ở tửu lâu ngẫu nhiên nghe được, bọn thái giám Đông Hán đã lặng lẽ cướp lấy quyền quản lý thủ vệ hoàng thành, làm phụ tá đắc lực trung thành bên cạnh hoàng đế, Đông Hán từ trước đến nay đều là kiêng kị hàng đầu của người ở trong lẫn ngoài triều đình, âm ngoan, độc ác, không từ thủ đoạn.
Thật không ngờ, bọn thái giám Đông Hán của miền Nam võ công thật ra không tồi, trước kia tựa hồ đã từng nghe nói qua, miền Nam có một đám thái giám từ nhỏ đã được đưa đến một nơi bí mật nghiêm khắc huấn luyện, đại khái chính là chuẩn bị cho một ngày như hôm nay, vì bảo vệ Hoàng thượng của bọn họ, từ nhỏ kiên trì chịu đựng huấn luyện.
Cấm quân ở quảng trường không sợ chết, lũ thái giám thần bí của Đông Hán kia giống như ma quỷ đến từ địa ngục, trong răng của bọn họ có giấu độc dược, cắn thật sâu vào máu thịt của bọn cấm quân.
Cho dù là thắng, cũng thắng thảm, khả năng lớn nhất chính là lưỡng bại câu thương (cả hai bên đều bị thương tổn rất lớn).
“Phụ hoàng, xem ra ngài không muốn thoái vị?” Lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616624/quyen-4-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.