Phạn Lân mông lung nhìn nước trà hổ phách sóng sánh trong chén ngọc, vốn dĩ hắn sinh ra và lớn lên tại thảo nguyên, loại kiểu cách thưởng thức đậm chất Trung Nguyên này, hắn thật không quen. Trong triều nổi tiếng một vị Lý Tướng bang có tài kinh bang tế thế, cũng rặt một loại trọng hư vinh.
Ngoài trời tuyết đã vẫn chưa ngừng, băng đóng trên mặt đất một lớp dày trơn trượt, Phạn Lân cau hẹp đôi mày kiếm sắc sảo, Triệu Tử Đoạn không phải là người rảnh rỗi mời hắn đến chỉ để thưởng thức một ly trà mạn. Phạn Lân tay vô thức nắm lây chuôi kiếm, công lực Triệu Tử Đoạn hôm đó hắn đã kinh qua, không thể không đề phòng.
Phạn Lân mải miết suy nghĩ, vô tình trông thấy Mộ Dung Tường Vân từ sau bình phong lặng lẽ bố trí thêm một lò than ấm, lửa lách tách nổ, căn phòng có chút ngột ngạt.
Phạn Lân giễu cợt:
- Chủ nhân ngươi đi quá lâu đến mức quên cả cái khắc nghiệt nam cương này!
Tường Vân trải thêm nệm dày lên ghế chủ vị, tuy không muốn đáp nhưng dẫu sao sức khỏe điện hạ thật không tốt, để người khác nhận ra càng không hay, đành phải trả lời:
- Chuyện này không phiền Tộc trưởng phải bận tâm! Điện hạ thân thể quý trọng, không như người thường!
Phạn Lân hừ nhẹ:
- Cũng không phải nam nhân, làm sao chịu được những gì nam nhân chân chính có thể...
Tường Vân hơi nhếch môi, ý tứ:
- Có lẽ!
Sau rèm thoảng lên hương thơm thanh sạch dịu nhẹ, Triệu Tử Đoạn thân khoác huyết bào viền lông hỏa hồ ly,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-phien-u-tinh-nan-tan-hoai/1320871/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.