Dương Quân Nguyệt bị sai nha lôi đi từ khi mặt trời còn chưa mọc, Triệu Tử Đoạn không mấy ngạc nhiên, có lẽ Bạch Thực Thần đã biết được hôm qua Dương Quân Nguyệt ở cùng y trong một buồng giam, đương nhiên một kẻ tính toán như hắn liền sợ đêm dài lắm mộng, nên mới nhanh gọn điều Dương Quân Nguyệt đi như vậy.
Trời hưng hửng sáng, hạ nhân đem nước ấm ngâm hoa lan cùng bạc hà và lá trà rang muối biển đến dùng để rửa mặt đánh răng. Sau đó lại hầu hạ Triệu Tử Đoạn lau người bằng dược thảo, bôi cao trân châu lên khắp cơ thể, đổi thường phục mới, chải lại tóc, cài tử trâm. Y nhàn nhạt tiếp nhận đám người nghiêm cẩn biểu tình tuần tự làm việc kia, loại chuyện này, mỗi ngày đều mất khoảng hơn một canh giờ.
Đến khi y hạ lệnh vén rèm lên, thì đám nha dịch phàm phu cả ngày đứng ngoài buồn chán ngáp dài bỗng há hốc mồm, kinh diễm sững sờ ngắm nhìn y - tiên tử yêu mị đang điểm dấu chu sa giữa trán.
Nếu gọi là tiên thì y thiếu đi một phần lương thiện mà gọi là yêu thì y lại không đủ tàn độc. Kỳ lạ thay, tuy là người y lại không giống con người. Kinh thành còn đồn đại một câu chuyện về "thân phận" y. Chuyện bắt đầu khi có một tên thảo khấu tự nhận là kiếm khách giang hồ trừ gian diệt ác, lại cực kỳ căm ghét Cửu Thiên Tuế chuyên quyền, cho nên quyết định sẽ thay trời hành đạo.
Trước khi ra tay một ngày, hắn ta còn tới quán rượu rêu rao mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-phien-u-tinh-nan-tan-hoai/1320846/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.