Đoàn người Liêu rời khỏi đây đã lâu, Trần Khác vẫn đứng ở đó. Trời đã chạng vạng tối, ở xa đã không còn nhìn thấy rõ, nhưng dường như hắn vẫn còn nhìn thấy một cô gái mặc chiếc áo có thêu hình phượng và chiếc váy màu đỏ, giống như phi tử của thần tiên…
Hắn cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, nhìn sang bên cạnh, thấy Trần Trung đứng đó dường như rất lâu rồi.
- Có chuyện gì vậy?
- Vương gia có lời mời
- Ừ
Trần Khác gật đầu, đi xuống lầu.
Qua một tuần trà đã tới Tề Vương phủ, cả nhà Triệu Thự vẫn chưa ăn cơm, mọi người đang đợi hắn, điều khiến hắn không ngờ nhất chính là Vương Bàng cũng ở đó.
Trần Khác nói lời xin lỗi rồi nhanh chóng ngồi vào bàn tiệc, tác phong dường như đã rất quen thuộc rồi.
Ăn xong cơm, ba người rời khỏi bàn ăn rồi đi tới thư phòng, cung nhân nhanh chóng dâng trà lên, Triệu Thự lúc này mới nói vào việc chính:
- Chuyện Liêu chủ cải trang vi hành không giấu được.
- Sao vậy?
Trần Khác không khỏi cảm thấy xấu hổ, mấy ngày hôm nay, trong đầu hắn lúc nào cũng là nàng Tiêu Quan Âm, vì vậy đối với những chuyện khác hắn có chút lơ là.
- Bọn Triệu Tông Thực đã biết chuyện này.
Triệu Thự nói:
- May hôm nay không phải lên triều, nên chưa bị vạch trần ra.
- Bọn họ làm sao mà biết được
Trần Khác cau mày nói, tự hỏi sau khi sứ đoàn nước Liêu tới kinh, không có bất kỳ hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873151/quyen-7-chuong-377-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.